ẾCH - Trang 187

đường thứ hai là, nếu cô vẫn ngoan cố phản kháng, chúng tôi sẽ
dùng xe máy xúc, trước tiên là sẽ húc đổ những ngôi nhà chung
quanh nhà bố mẹ cô, sau đó là húc đổ nhà cô. Những tổn thất của
bà con chung quanh đều do bố mẹ cô bồi thường, nhưng cô thì vẫn
phải nạo thai. Với người khác, tôi có thể khách khí một chút nhưng
với cô, tôi không khách khí chút nào đâu. Vương Nhân Mỹ, cô đã
nghe rõ chưa! Vương Kim Sơn, Ngô Tú Chi! Hai người đã nghe rõ
chưa?”. Cô tôi đã vừa gọi tên bố mẹ vợ tôi.

Chiếc cổng vẫn đóng im lìm, chỉ nghe thấy một tiếng gáy của

một chú gà trông tơ từ bên trong vẳng ra. Lâu lắm mới nghe thấy
tiếng khóc của bố vợ tôi và tiếp sau đó là câu chửi: “Vạn Tâm, mày
là người mang trái tim của quỷ dữ! Mày không còn chút nhân tính...
Mày chết mà không nhắm mắt đâu... Mày chết rồi thi thể thối
của mày sẽ bị đặt lên rừng đao, bị cho vào vạc dầu, lột da móc
mắt...”

Cô tôi chỉ cười nhạt, ra lệnh cho phó đội cảnh sát vũ trang: “Bắt

đầu đi!”

Đội phó cảnh sát vũ trang chỉ huy những dân binh bắt đầu công

việc. Đầu tiên, họ dùng một sợi xích sắt rất dài quấn chung
quanh một cây hòe khá lớn trước ngôi nhà lân cận chếch về phía
đông của nhà bố mẹ vợ tôi. Tiêu Thượng Thần xách gậy từ đám
đông xông ra, miệng gào đứt quãng: “Đây là... cây cối nhà tôi..!”.
Hắn định vung gậy đánh cô tôi nhưng vừa giơ gậy lên thì thân thể
mất thăng bằng, lảo đảo suýt ngã. Cô tôi lạnh lùng nói: “Thì ra đó
là cây của nhà ông? Xin lỗi nhé! Rủi ro cho ông là không có được một
hàng xóm tốt!”

“Các người là thổ phỉ... Các người là tay sai của Quốc dân đảng

đang thực hiện kế hoạch phá hoại liên hoàn...”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.