ẾCH - Trang 188

“Quốc dân đảng chửi chúng tôi là thổ phỉ cộng sản”. Cô tôi vẫn

cười - “Còn ông thì chửi chúng tôi là thổ phỉ. Điều đó cho thấy trình
độ chính trị ông kém hơn bọn Quốc dân đảng nhiều!”

“Tôi sẽ tố cáo các người... Con trai tôi đang làm việc ở Quốc vụ

viện...”

“Đi mà tố cáo đi, tố cáo với cấp càng cao càng tốt!”

Tiêu Thượng Thần vất chiếc gậy, ôm lấy cái cây mà khóc: “Các

người... các người không thể nhổ cây của tôi... Viên Tai đã nói, cây hòe
này là thần bản mệnh của cả nhà chúng tôi... Nó còn sống thì cả
nhà tôi thịnh vượng...”

Cô tôi cười nói: “Viên Tai không bói được ngày nó bị công an bắt

đi kia mà!”

“Trừ phi các người... giết tôi trước...”. Tiêu Thượng Thần vẫn

khóc nói.

“Tiêu Thượng Thần!”. Cô tôi không cười nữa, nghiêm sắc mặt

nói - “Cái uy phong, cái dũng khí đánh người, đấu tố người khác
trong Cách mạng văn hóa của ông biến đi đằng nào rồi? Sao lại
biến thành một bà già kêu gào thảm thiết đến như vậy?”

“... Tôi biết bà đang lợi dụng việc công để trả thù riêng... Cháu bà

có thai trộm có liên quan gì đến cây hòe nhà tôi...”

“Không những nhổ cây hòe mà sau đó còn húc sập cả cái cổng to

tướng của nhà ông nữa!” - Cô tôi nói - “Sau đó thì kéo đổ nhà ông,
ông có ôm cây hòe mà khóc cũng chẳng được tích sự gì đâu. Ông nên
đi tìm Vương Kim Sơn!”. Cô giật chiếc loa cầm tay từ “Tiểu sư tử”,
hướng về đám đông nói lớn: “Những ai ở chung quanh nhà Vương
Kim Sơn hãy nghe đây! Căn cứ vào quy định đặc biệt của Ủy ban sinh

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.