ẾCH - Trang 284

“Thí chủ! Mời thí chủ hãy cho con mình một bộ quần áo của ráng

màu!”

“Thí chủ! Mời thí chủ hãy cho con mình một đôi guốc mây

xanh!”

...

Chúng tôi không có tiền, thẹn thùng lắc đầu từ chối.

Rời khỏi miếu Nương Nương thì mặt trời đã gần lên đến đỉnh

đầu. Em họ gọi vào máy di động của tôi hỏi tại sao vẫn chưa thấy
anh chị đến. Phố xá nhộn nhịp, người đông như trẩy hội; hàng hóa
chất chồng, người mua kẻ bán ồn ào… Chúng tôi không còn đủ
thời gian để ngắm phố phường nữa, cắm cúi đi thẳng về phía
trước. Em họ tôi nói, xe của cậu ấy đã chờ ở phía đông miếu Nương
Nương. Hôm nay là ngày ra mắt Bệnh viện Nhi đồng Gia Bảo do
Trung Quốc và Mỹ hợp tác, cậu ấy đang chờ chúng tôi ở trước bệnh
viện.

Khi chúng tôi đến nơi thì phần lễ tiết đã kết thúc, trước lễ đài

chỉ còn có xác pháo và mấy chục lẵng hoa đứng im lìm. Hai quả bóng
bay to tướng đang lơ lửng giữa không trung kéo theo hai dải lụa màu
đỏ, trên đó có mấy chữ chúc mừng ngày khai trương. Bệnh viện này
được kiến trúc theo hình vòng cung. Hai tòa nhà sơn màu lam như
một đôi tay muốn ôm lấy tất cả vào lòng mình, hình thành nên
một sự đối lập với sự rực rỡ huy hoàng của miếu Nương Nương cách
đó không xa.

Khi tôi thấy cậu em họ thì đồng thời cũng trông thấy cô tôi.

Rất nhiều người, trong đó có cô đang đứng trước những lẵng hoa,
tranh thủ chọn những bông hoa còn tươi. Trên tay cô tôi đã có mười
mấy đóa hoa hồng trắng, đỏ, vàng tươi rói, tất cả đều mới hé nụ.
Tôi nhận ra cô từ phía sau lưng. Nói thật lòng, cho dù cô tôi có đứng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.