ẾCH - Trang 323

bạn thuở thiếu thời đang theo dõi và từ đó, một Tiêu Hạ Thần với
đôi mắt một mí, một tâm địa đầy độc ác đã dần dần quay về từ
cái vỏ bọc là một quý nhân trong hiện tại.

“Không có gì để làm cả...” - “Tiểu sư tử” vất tập tài liệu xuống

bàn, thiểu não nói: “Nào là tiến sĩ tốt nghiệp ở Mỹ về, nào là thạc
sĩ Pháp, nào là giáo sư đại học y khoa, nào là... Hình như ở đây đã tập
trung toàn bộ tinh hoa của y học Trung Quốc thì phải... Em mà vào
đây thì e rằng chỉ xứng đáng làm một công nhân vệ sinh mà thôi...”.

Tuy là đồng hương, lại có một thời gian dài cùng sống ở Bắc

Kinh nhưng chúng tôi không hề gặp Tiêu Hạ Thần lần nào. Nhớ
lại, khi hắn tốt nghiệp đại học, bố hắn đã đi khắp làng khắp
xóm rêu rao: Con trai tôi đã làm trong Quốc vụ viện! Sau đó, tôi có
nghe nói rằng, sau khi làm nhân viên trong văn phòng Quốc vụ
viện được mấy năm, hắn trở thành thư ký cho một ông bộ trưởng
nào đó, sau đó nữa thì nghe nói hắn từ chức thư ký để về một địa
phương nọ làm bí thư và cuối cùng thì lại nghe nói hắn đã làm một
ông chủ trong giới bất động sản, trở thành một đại phú ông được liệt
vào hạng mười tỉ...

Cô gái hướng dẫn trong bệnh viện đã tìm được Tiêu Hạ Thần và

Tiểu Tất, đưa cả hai đi vào một cánh cửa lớn. Tôi gấp cuốn tài liệu
lại, nhìn trang bìa cuối của nó: Một bàn tay của một bác sĩ đang
nắm chặt bàn tay của một sản phụ, tay kia đang đặt lên cái bụng tròn
vo của cô ta, bên dưới là một hàng chữ: Chúng tôi xem sản phụ và hài
nhi như người thân của mình. Mọi công tác phục vụ được thực hiện
một cách tích cực nhất. Ở chỗ chúng tôi, bạn có thể cảm nhận được
không khí đầm ấm và thân thiện, bạn có thể nhận được những sự
chăm sóc chu đáo nhất và an toàn nhất.

Sau khi rời khỏi bệnh viện, tâm trạng “Tiểu sư tử” rất nặng nề và

không ngừng chê bai bệnh viện bằng những quan điểm chính trị lỗi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.