ẾCH - Trang 322

rung động. Tiếng hắt xì hơi lạ và rất cá tính chẳng khác nào như
những tiếng sấm này đã đánh động đến ký ức của tôi. Có lẽ nào lại
là hắn ta?

Tôi định nói cho “Tiểu sư tử” biết về phát hiện của mình, nhưng

cô ấy vẫn đang dán mắt vào tập tài liệu, miệng lẩm bẩm không
biết đang nói với ai: “Đây mà là bệnh viện sao?... Những ai sẽ được
điều trị trong bệnh viện này...”… Vì đang ngồi quay lưng về phía
tiền sảnh nên “Tiểu sư tử” không phát hiện được Tiểu Tất va gã đàn
ông nọ.

Hình như nhận ra vị trí ngồi của mình quá lộ, gã đàn ông dắt tay

Tiểu Tất đứng dậy đi vào quán cà phê trong một góc của tiền sảnh.
Quán cà phê này được ngăn cách với tiền sảnh bằng những tấm
phông vải mỏng và giản dị, chính giữa có mấy chậu gốm trồng trúc
Nhật Bản, một chiếc chậu xi măng được đúc rất tinh xảo và rất to,
trong đó có một cây đa bonsai cổ thụ, cành lá xanh tốt sum suê. Dựa
sát vào tường là một quầy bar, đằng sau quầy là những chiếc tủ
sang trọng, trong tủ đặt những chai rượu ngoại đắt tiền, toàn là
những loại rượu danh tiếng trên thế giới. Một thanh niên rất đẹp
trai đứng sau quầy đang pha cà phê. Mùi hương cà phê cao cấp hòa
quyện với mùi hoa tươi lởn vởn trong không gian ập vào mũi khiến
một kẻ không lấy gì làm nghiện cà phê như tôi cũng muốn tận
hưởng hương vị của nó...

Hắn ta đang ngồi đó, tay khuấy nhẹ cốc cà phê và đang thì

thầm gì đó trông có vẻ thân thiết và bí mật với Tiểu Tất. Đúng
rồi, chính là hắn ta! Một con người có thể thay đổi giọng nói, nhưng
anh ta không thể thay đổi được cách hắt xì hơi một cách vô thức. Một
người có thể làm cho mắt anh ta từ một mí thành hai mí nhưng một
phẫu thuật gia tài năng đến mấy cũng không thể thay đổi được ánh
mắt của anh ta. Trong khoảng cách hai mươi mét, hắn ta cười nói
một cách thản nhiên, nhàn nhã, hoàn toàn không ngờ là có một người

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.