ẾCH - Trang 328

7

Thưa tiên sinh,

Tuy ngoài miệng tôi phản đối việc “Tiểu sư tử” đến công ty nuôi

ếch làm việc nhưng trong thâm tâm, tôi vô cùng phấn khởi về
điều này. Thực ra tôi là một kẻ thích cô độc. Tôi thích đi dạo một
mình trên phố, vừa đi vừa hồi tưởng những gì đã diễn ra trong thời
quá vãng. Nếu không hồi ức thì tôi sẽ để cho đầu óc mình đắm
chìm trong những suy nghĩ mới. Đưa “Tiểu sư tử” đi dạo là chức trách
của tôi, một chức trách bất đắc dĩ nên đương nhiên là rất đau khổ.
Có điều trước mặt cô ấy, tôi vẫn làm ra vẻ rất vui và phấn khởi.
Bây giờ thì tốt rồi, cứ mỗi buổi sáng sớm cô ấy đã đến trại nuôi
ếch bằng chiếc xe đạp điện mà nghe đâu là em họ tôi đã mua cho
cô ấy. Tôi thường đứng bên cửa sổ nhìn theo dáng đạp xe rất
nghiêm túc của “Tiểu sư tử” trên bờ đê, lặng lẽ nhưng rất nhanh
nhẹn lao về phía trại nuôi ếch. Khi bóng dáng ấy thoát khỏi tầm
mắt là tôi cũng vội vàng chạy xuống lầu.

Trong vòng mấy tháng liền, tôi cứ tha thẩn trong những tiểu

khu hai bên bờ sông. Rừng cây, vườn hoa, những siêu thị lớn nhỏ, cơ
sở mát xa của Hội người mù, phòng thể dục công cộng, viện thẩm mỹ,
công ty xổ số kiến thiết, chợ búa, cửa hàng gia dụng, chợ nông sản
bên bờ sông... đều lưu dấu chân tôi. Mỗi lần đến đâu đó, tôi đều
dùng máy ảnh kỹ thuật số chụp vài kiểu ảnh như muốn lưu lại vết
tích của mình chẳng khác gì một con chó đực đến bất kỳ chỗ nào
cũng rắc vài giọt nước đái để làm dấu. Tôi còn đến cả những vùng
nông thôn chưa được khai phá, đến tham quan những công trình xây
dựng đang thi công. Trên những công trường ấy, có nơi đã có những
hình hài mới mọc lên với những kiểu dáng khác nhau, nhưng cũng có

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.