ẾCH - Trang 334

“Có kiểu làm ăn như thế sao? Rõ ràng đó là vi phạm chính sách

sinh đẻ có kế hoạch!”

“Ôi dào, Chú Tiêu! Đã là thời đại nào rồi mà chú còn nói đến

chuyện sinh đẻ có kế hoạch? Bây giờ, có tiền nộp phạt là xong.
Chẳng hạn vợ lão Hạ sinh đến đứa con thứ tư, bị phạt sáu trăm nghìn
Nhân dân tệ. Sáng hôm nay nhận giấy phạt, sáng mai đã dùng bao
gai mang sáu trăm nghìn đến Ủy ban sinh đẻ có kế hoạch nộp liền.
Thời kỳ công xã, không có tiền thì sinh con lén lút, nhân dân sống
trong sự kềm kẹp của bao nhiêu tổ chức, đi chợ cũng phải xin phép,
đi ra ngoài làng phải xuất trình chứng minh nhân dân. Bây giờ,
người ta muốn đi đâu thì đi, vào nam ra bắc, có ai hỏi lấy một
tiếng đâu. Người ta đến vùng khác buôn vải, sửa dù, vá giày, bán
rau..., cứ thuê một gian phòng hoặc quây lấy một cái chuồng dưới
gầm cầu, đẻ bao nhiêu mà chả được, muốn bao nhiêu đẻ bấy
nhiêu. Người ta vẫn kháo nhau rằng, các bà vợ bé của các quan lớn
đẻ thoải mái... Không cần phải nói nhiều nữa... Chỉ có mấy cha
công chức nghèo kiết xác lại không có lá gan nên không dám đẻ mà
thôi”.

“Theo cách nói của cậu thì chủ trương sinh đẻ có kế hoạch của

nhà nước chỉ còn là danh nghĩa?”

“Không đâu! Chính sách vẫn tồn tại, nếu không dựa vào đâu để

mà phạt tiền người ta?”

“Nếu đã như vậy thì người ta cứ tự mình đẻ con, việc gì phải đến

“công ty đẻ thay” của Viên Tai?”

“Chú Tiêu à, có thể chú toàn tâm toàn ý cho sự nghiệp nên về căn

bản, chú không hiểu được thế thái nhân tình.” - Cậu ta cười nhẹ, nói
- “Phú ông cho dù có tiền, nhưng khẳng khái nộp tiền như lão Hạ
kia liệu có mấy người? Tuyệt đại đa số là càng giàu càng keo kiệt,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.