ELDEST - ĐẠI CA - Trang 167

Christopher Paolini

Eldest - Đại ca

(Phần II trong tập truyện DI SẢN KẾ THỪA)

Trạm Ceris

Buổi sáng ngày thứ ba, khi eragon đang sóng ngựa bên Shrrgnien, người
lùn bỗng lên tiếng nói:
- Bàn-tay-bạc, xin cho tôi biết, có đúng là loài người có mười ngón chân
không? Vì thực sự trước đây chưa bao giờ tôi ra khỏi biên giới của người
lùn.
- Tất nhiên là chúng tôi có mười ngón chân.
Eragon vua ngạc nhiên nói vừa co chân, cởi ủng và bít tất, đưa bàn chân
phải lên trước đôi mắt kinh ngạc của Shrrgnien, hỏi:
- Chân các anh không giống thế này sao?
- Ồ, không. Thần Helzvog tạo cho chúng tôi mỗi bàn chân có bảy ngón.
Năm thì ít quá, còn số sáu là số không tốt, vì vậy bảy là đúng nhất.
Hắn kiếc bàn chân eg lần nữa, rồi thúc lừa vượt lên, líu ríu nói với Âm và
Hedin. Ngay lập tức, hai gã kia móc túi đưa cho Shrrgnien một nắm tiền
bằng bạc.
Vừa xỏ giầy vớ, Eragon vừa nghĩ: “Chắc chắn họ đem mình ra để cá cược.”
Chẳng hiểu sao, ả rồng lại tỏ ra hí hởn, khoái chí vì chuyện này.
Khi mặt trăng tròn vành vạnh lên cao, sông Edda đã gần tới ranh giới Du
Weldenvarden. Họ men xuống một đường mòn, xuyên qua những bụi hồng
và trúc đào nở đầy hoa. Không gian ngào ngạt hương hoa nồng ấm . Nhìn
những vạt rừng tăm tối, Eragon háo hức vì biết đã bước vào lãnh địa của
thần tiên và rất gần với Ceris. Saphira cũng nôn nóng không kém. Đuôi
không ngừng ve vẩy, cô ả chạy vượt lên phía trước.
Eragon có cảm giác như đang lạc vào giấc mọng. “Dường như không có gì
là thật.”
Ả rồng phán tỉnh bơ: “Hứ, đây là nơi huyền thoại còn sờ sờ trên mặt đất
mà.”
Sau cùng họ tiến tới một đồng cỏ nhỏ nằm giữa núi và dòng sông. Arya

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.