ELDEST - ĐẠI CA - Trang 165

vẻ bất an.
Mặt Arya đanh lại như một chiếc mặt nạ không hồn. Eragon biết đã chọn
không đúng lúc, nhưng cũng không hiểu vì sao câu hỏi lại làm nàng có thái
độ chống đối đến như vậy.
Arya lạnh lùng nói:
- Khi chúng ta ở Du Weldenvarden, ta mong chàng đứng nói với ta bằng
giọng điệu thân thiết quá như vậy, trừ khi chàng muốn chuốc lấy sự khinh
thường.
Nói xong, Arya rảo bước đi ngay.
Saphira kêu lên: “Chạy theo cô ta đi.”
”Sao?”
”Chúng ta không thể để cô ta giận anh được.”
”Không. Lỗi cô ta, đâu phải tại anh.”
“Xin lỗi cô ta ngay. Nếu không, em quăng thịt thối vào lều anh bây giờ. Nói
thật đó, không giỡn đâu.”
“Nhưng… xin lỗi bằng cách nào?”
Suy nghĩ một giây, Saphira dạy cho ông anh biết cách xin lỗi nàng tiên.
Eragon vội chạy tới trước mặt Arya làm cô phải dừng bước. Arya ngạo mạn
nhìn Eragon.
Đặt hai ngón tay lên môi, Eragon áp dụng ngay cung cách vừa mới học:
- Arya Svit-kona – thưa công nương Arya – tôi đã cư xử không phải, cầu
xin công nương lượng thứ. Tôi và Saphira đều quan tâm tới sự an toàn cua
công nương, Sau tất cả những gì công nương đã làm cho chúng tôi, ít nhất
chúng tôi cũng phải làm điều gì khi có thể.
Mặt Arya dịu hẳn, cô nhỏ nhẹ nói:
- Ta cảm tạ sự quan tâm của chàng. Chính ta cũng đã cư xử không phải với
chàng. Eragon, điều gì làm ta bất an ư? Nếu thật tình chàng muốn biết, ta sẽ
nói…
Giọng cô êm ru, nhẹ hẫng như sợi tơ bay trong gió:
-Vì… ta đang lo sợ.
Eragon đờ người không thốt lên lời, trong khi Arya bước đi để nó đứng lại

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.