ELDEST - ĐẠI CA - Trang 390

Christopher Paolini

Eldest - Đại ca

Thị trấn Narda

Roran quỳ một gối, gãi gãi chòm râu mới mọc, nhìn xuống Narda.
Thị trấn nhỏ bé và chật chội, trông như những mảnh vụn bánh mì nhồi nhét
trong một khe nứt dọc theo bờ biển. Qua khỏi thị trấn, biển đỏ như rượu
nho lấp lánh dưới những tia nắng của mặt trời chiều. Roran mê mẩn nhìn
mặt nước mênh mông, hoàn toàn khác hẳn với những gì nó thường nhìn
thấy.
“Cuối cùng chúng ta cũng đã tới được nơi này.” Roran thầm nhủ.
Rời mỏm đá, nó trở về lều, khoan khoái hít thật sâu làn không khí mặn
nồng của biển.
Dân làng cắm trại dưới chân núi Spine, tránh sự phát hiện của bất kỳ kẻ nào
có thể tố giác với triều đình.
Qua những nhóm ngồi quây quần dưới tán cây, Roran nhìn tình cảnh họ,
vừa xót xa vừa căm phẫn. Hành trình cam go từ thung lũng Palancar đã làm
nhêìu người ốm đau, kiệt sức; mặt mày họ vêu vao vì thiếu ăn; quần áo tả
tơi. Hầu hết mọi người đều quấn giẻ hai bàn tay để tránh sương muối lạnh
ngắt về đêm trên núi. Những tuần lễ mang vác nặng nề làm đôi vai kiêu
hãnh của họ cong oằn xuống. Nhưng tội nghiệp nhất là đám trẻ con: gầy
guộc, ngơ ngác…
Roran nghĩ: “Họ xứng đáng được hưởng tình trạng hơn thế này nhiều, vì
nếu không có họ che chở thì giờ đây mình đã nằm trong tay hai tên Ra’zac
rồi”.
Nhiều người tiến lại gần Roran, hầu hết chỉ để vỗ vai anh hoặc để nói vài
câu khích lệ. Có người mời anh một miếng đồ ăn. Không thể từ chối nổi,
anh đành nhận, để rồi lại đem cho người khác. Có những người chỉ đứng xa
tròn mắt nhìn Roran với đôi mắt nhợt nhạt. Anh biết họ đã nói gì về mình:
Anh là một gã điên, anh bị quỷ thần ám và rằng kể cả Ra zac cũng đã
không thể nào hạ nổi anh.
Xuyên qua núi Spine cam go hơn Roran tưởng. Đoàn người đống đúc phải
len lỏi qua những lối mòn trong rừng chi chít như bàn cờ, chật hẹp, trơn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.