ELDEST - ĐẠI CA - Trang 134

đứng cùng hai người canh gác lũy phòng thủ:
- Chừng nào muốn nghỉ, cứ đánh thức mình.
Dặn dò Baldor xong, Roran ngả mình xuống bãi cỏ ngay dưới mái hiên của
một ngôi nhà gâầnđó.
Đặt vũ khí sát bên mình, Roran vừa nhắm mắt; trong bóng tối, ngay bên
trái, bỗng có tiếng thì thầm:
- Roran.
- Katrina?
Roran ngồi bật dậy, trong khi cô mở hé ngọn đèn đặt bên cạnh anh. Roran
hỏi:
- Em ra đây làm gì?
- Em muốn gặp anh.
Trong bóng tối lờ mờ đôi mắt cô đầy bí ẩn nổi bật trên màu da xanh xao.
Nắm tay Roran, Katrina kéo anh ra khỏi tầm nghe của Baldor và hai người
kia. Roran mệt mỏi và lo lắng tới nỗi không đáp lại nụ hôn dịu dàng của
người yêu. Cô lùi lại nhìn anh đăm đăm:
- Có chuyện gì vậy, Roran?
Roran bật lên tiếng cười khan:
- Chuyện gì? Chuyện gì ư? Mỗi khi cố nghỉ ngơi thư giãn, anh lại thấy mấy
người lính đầm đìa máu dưới lưỡi búa của mình. Và những đôi mắt, những
đôi mắt của những con người anh đã giết… nhìn anh. Katrina, họ biết là họ
sắp chết, một cái chết không thể nào tránh được. Họ biết… Anh biết…
Nhưng không thể nào làm khác được. Không thể…
Những câu nói nhỏ dần cùng những giọt nước mắt lăn trên má Roran.
Katrina ôm đầu người yêu, nhẹ đong đưa như ru em bé, trong khi Roran
tấm tức khóc. Anh khóc cho người cha thương yêu, cho đứa em họ côi cút,
khóc cho người cha thương yêu, cho đứa em họ côi cút, khóc cho Parr,
Quimby và những người đã chết khác; khóc cho chính mình và khóc cho số
phận nghiệt ngã của Carvahall. Roran khóc cho đến khi mọi xúc cảm trong
anh khô cạn, anh thấy mình héo hắt, trống rỗng như một cọng rơm.
Roran hít một hơi dài, ngước nhìn Katrina. Mặt cô cũng đầm đìa nước mắt.
Roran đưa ngón tay vuốt những giọt lệ như những hạt kim cương long lanh

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.