ELDEST - ĐẠI CA - Trang 550

Eragon chợt lạnh người, nhớ lại hình ảnh những cảnh báo trước: hai đạo
quân quần thảo trên cánh đồng vàng rực, trong tiếng rít của những mũi tên
đen và tiếng rú thảm thiết của những con người sũng trong vũng máu. Nó
rùng mình nói với Saphira: “Định mệnh đang tập trung vào chúng ta. Em
nhớ hết những gì trên bản đồ rồi chứ?”
“Rồi.”
Cùng ông lùn Orik trở lên lưng rồng, Eragon vừa cám ơn viên tổng quản
xong, chợt nhíu mày vì tâm tưởng nó chợt thu được một mối xung đột bất
hảo:
- Quan tổng quản, hai mã phu đang to tiếng với nhau. Một người tên là
Tathal sắp gây án mạng. Ông cho người tới can ngăn còn kịp.
Dahwar tròn mắt kinh ngạc, thậm chí ông lùn cũng quay lại nhìn Eragon.
Viên tổng quản lắp bắp:
- Vì… vì… vì sao Khắc-tinh của Tà-thần lại biết vụ này?
- Vì… tôi là kỵ sĩ rồng.
Saphira xoãi cánh. Tất cả mọi người trong sân vội chạy tìm chỗ núp cơn
gió mạnh khi cô rồng vỗ cánh bay vút lên không.
Khi lâu đài Borromeo gần khuất hẳn phía sau, Orik hỏi:
- Eragon, cậu nghe được ý nghĩ của tôi không?
- Ông muốn tôi thử không? Vì ông biết đó, tôi chưa thử đọc tư tưởng ông
bao giờ.
- Thử đi.
Eragon nhíu mày, ráng tập trung vào tiềm thức ông lùn, nhưng nó ngạc
nhiên phát hiện tâm tưởng ông được bao phủ bằng một hàng rào tinh thần
vững chãi. Nó có thể thấy sự hiện diện của Orik, nhưng không thể biết tư
tưởng và cảm xúc của ông ta.
- Không thấy gì.
- Tốt. Tôi muốn biết chắc mình vẫn chưa quên bài học cũ.
Orik tủm tỉm cười, nói. Sau đó tất cả im lặng, ráng sức bay trong màn đêm
đen kịt, không một dấu hiệu, không một đốm lửa. Cho đến khi mặt trời lên,
Saphira mới hạ cánh xuống bờ một hồ nhỏ, để Eragon và ông lùn Orik
vung vẩy chân tay cho thoải mái rồi ăn sáng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.