ELDEST - ĐẠI CA - Trang 601

“Vì sao anh… Thôi, chúng ta không có đủ thời gian đâu. Anh cứ ở yên đây
cho đến khi trận chiến được quyết định. Tốt hơn hết là anh hãy cho tàu trở
lại cuối sông, triều đình sẽ không tấn công anh đuợc.”
“Eragon, chúng ta phải nói chuyện với nhau. Mày phải trả lời tao rất nhiều
câu hỏi.”
“Em biết, nhưng không phải lúc này.”
Trong chớp mắt, con rồng bay vút về hướng đông, biến sau lớp khói mù mịt
trên Cánh Rừng Cháy.
Giọng chú Horst đầy kinh ngạc:
- Cha ơi! Một kỵ sĩ! Một kỵ sĩ thật sự! Không bao giờ tôi dám tưởng có
ngày này, chứ đừng nói chi kỵ sĩ lại chính là Eragon. Tôi tin ông nói thật
rồi đó, Jeod Chân Dài
Jeod mủm mỉm cười, tí tởn như đứa trẻ.
Những lời nói của hai người chỉ loáng thoáng qua tai Roran trong khi anh
trừng trừng nhìn mặt sàn tàu, với sự căng thẳng như sắp làm anh nổ tung ra.
Những câu hỏi chưa có câu trả lời vang vang trong đầu. Roran cố gạt bỏ
những câu hỏi về Eragon. “Bây giờ không phải lúc để nghĩ đến nó. Phải
chiến đấu. Varden phải thắng triều đình.”
Một làn sóng cuồng nộ dâng trong anh. Trước đây Roran đã từng trải qua
cảm giác điên cuồng kỳ lạ này, nó cho phép anh vượt qua hầu hết mọi
chướng ngại, di chuyển những vật thể mà bình thường anh không thể nâng
lên nổi, bình thản đối diện với kẻ thù ngoài chiến địa. Cảm giác đó lúc này
đang siết lấy anh, hôi hổi trong huyết quản, làm hơi thở anh rộn ràng, trống
ngực anh dồn dập.
Roran chạy dọc boong tàu tới phòng lái, báo Uthar:
- Ngừng tàu lại.
- Sao?
- Tôi nói, ngừng lại. Ở yên đây cùng tất cả mọi người trên tàu. Sử dụng
máy bắn đá tàn phá những gì có thể. Đừng để kẻ nào lên tàu và nhớ bảo vệ
gia đình chúng tôi bằng mọi giá. Anh hiểu chứ?
Uthar lom lom nhìn Roran. Anh đã tưởng Uthar từ chối, nhưng rồi người
thủy thủ với cái mặt đầy thẹo chỉ gật đầu nói:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.