ELDEST - ĐẠI CA - Trang 611

Eragon lắc đầu, không còn hiểu nổi chuyện gì đã xảy ra:
- Nhưng anh đã bảo tôi, anh căm ghét Galbatorix, vì sao anh lại đồng ý
phục vụ cho lão?
- Đồng ý ư?
Murtagh cười sằng sặc như người điên:
- Tôi đã không đồng ý. Lúc đầu, Galbatorix phạt tôi vì tôi khinh thường
những năm tháng được lão bảo bọc nuôi dưỡng, vì tội không tuân theo ý
lão và chạy trốn khỏi Uru’baen. Rồi… lão moi móc hết những gì tôi biết về
cậu, Saphira và Varden.
- Anh đã phản bội chúng tôi! Tôi đã đau khổ vì nhớ thương anh, vậy mà
anh đã phản bội chúng tôi.
- Tôi không còn chọn lựa nào khác nữa.
- Ông Ajihad đã có lý khi giam anh lại. Đáng lẽ ông ta phải để anh chết rũ
trong tù, thì những chuyện này sẽ không…
- Tôi không còn chọn lựa nào khác nữa. Sau khi Thorn nở ra cho tôi,
Galbatorix bắt hai chúng tôi – tôi và con rồng Thorn - phải thề trung thành
bằng cổ ngữ. Bây giờ chúng tôi chỉ còn biết tuân lệnh lão.
Trong lòng Eragon ngổn ngang vừa xót thương vừa ghê tởm:
- Anh đã trở thành như cha anh rồi.
Mắt Murtagh sáng lên một cách lạ lùng:
- Không. Sao lại như cha tôi? Tôi mạnh hơn Morzan nhiều. Galbatorix đã
dạy tôi rất nhiều điều về phép thuật mà cậu có nằm mơ cũng không thấy
được. Những câu thần chú đầy quyền năng mà thần tiên không dám lắp bắp
nửa câu. Những từ ngữ cổ đã thất truyền, chỉ riêng Galbatorix khám phá ra
được. Những cách đề khí, vận công… Những điều kỳ bí chỉ có thể huỷ diệt
kẻ thù và thoả mãn tất cả mọi ý muốn của mình.
Nhớ lại những bài học của sư phụ, Eragon bắt bẻ:
- Mọi sự trên đời luôn giữ nguyên điều kỳ bí của chúng.
- Nếu hiểu biết, cậu sẽ không nói vậy. Brom là đồ bỏ. Còn thần tiên? A,
ngoài chuyện chui rúc trong rừng chờ ngày bị chinh phục, thần tiên làm
được trò gì?
Murtagh nhìn Eragon từ đầu tới chân:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.