EM BÉ BÁN DIÊM - Trang 4

Hans Christian Andersen

Em bé bán diêm

Dịch giả: Đỗ Văn Phúc

Đêm nay là đêm giao thừa, trời lạnh như cắt, tuyết rơi không ngừng. Một
cô gái nhỏ lang thang trên con đường trong đêm đen và giá buốt. Em đi
chân đất và trên đầu chẳng có mũ nón. Khi em rời khỏi nhà, em cũng mang
một đôi dép, nhưng chúng quá lớn so với chân em, đôi dép cũ mà mẹ em
mang đã mòn nhẵn, và khi em phải chạy băng qua đường để tránh xe cộ,
em đã đánh rơi chúng. Một chiếc dép thì mất hẳn, chiếc còn lại được một
bé trai nhặt được và chiếm đoạt luôn. Cho nên em bé gái đáng thương đành
để cho đôi chân trần trụi của mình bị tái đi vì cóng. Em mang theo một ít
hộp diêm trong túi áo, và trên tay cầm một hộp: em là một em bé bán diêm.

Suốt ngày nay, chẳng có ai mua cho em lấy một xu. Em bé khốn khổ vừa
đói, vừa lạnh. Hoa tuyết rơi bám đầy mái tóc vàng óng của em - mái tóc
xinh đẹp uốn tự nhiên và bao quanh khuôn mặt bầu bĩnh - nhưng em chẳng
hề quan tâm. Từ các khung cửa sổ, ánh đèn chiếu hắt ra, mùi thịt ngỗng
nướng thơm phức thoang thoảng đâu đây. Đêm nay là giao thừa mà, em
chẳng quên điều đó.

Em tìm đến một góc vắng giữa hai căn nhà, ngồi xuống dùng phần thân thể
trên để ủ đôi chân trần. Em cảm thấy lạnh hơn bao giờ hết trong đời. Em

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.