EM CHỈ CÓ THỂ THÍCH ANH - Trang 547

Từ Tử Sung không đáp lời, chỉ trầm mặc nhìn về phía Hạ Mộng Ngư,

ánh mắt sâu hun hút.

Mạnh Huy đã được Phạm Tiểu Kiều ra chỉ thị, phải chú ý động thái

của Từ Tử Sung mọi lúc. Có điều, tiếng nhạc dừng lại, buổi lễ khai giảng
chính thức bắt đầu, cậu ta đành phải nuốt lời muốn nói vào trong.

Sau nghi thức chào cờ là màn học sinh đại diện lên phát biểu.

Đầu tiên là hai học sinh đại diện cho khối học sinh mới, cả hai đều có

phần căng thẳng, nhưng do cầm giấy đọc nên cũng tàm tạm.

Kế tiếp là Hạ Mộng Ngư.

Từ Tử Sung vẫn cúi đầu gà gật nãy giờ, vừa nghe thấy tiếng Hạ Mộng

Ngư thì lập tức ngẩng đầu dậy.

Hạ Mộng Ngư đứng trên bục phát biểu, thu hút sự chú ý của hàng

nghìn ánh mắt, thật sự quá chói sáng. Dáng vẻ tự nhiên của cô không giống
người bình thường, giọng điệu khi nói của cô không phải người khác có thể
bắt chước được, cách dùng từ của cô ngắn gọn mà xúc tích, nụ cười trên
gương mặt chẳng biết có mấy phần thật lòng nhưng vẫn khiến người ta vui
vẻ. Cô chỉ cần đứng đó đã khiến người khác nhìn mà phấn chấn tinh thần
rồi.

Từ Tử Sung than nhẹ một tiếng, khiến Mạnh Huy lập tức chú ý.

Vóc dáng của cậu và Mạnh Huy cao tương đương nhau, hai người

cùng ngồi cuối hàng, vậy nên có nói chuyện cũng chẳng ai để ý.

“Sao đấy, người anh em?”, Mạnh Huy nhìn thoáng qua Hạ Mộng Ngư,

chợt nhớ đến chuyện Phạm Tiểu Kiều nhắc mình phải nói, “Ông không
giận học thần đấy chứ? Cậu ấy đã dứt khoát từ chối cho Hạ Dạ Dương bẽ
mặt rồi còn gì.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.