EM CHỈ CÓ THỂ THÍCH ANH - Trang 592

Hai gia đình lên xe của nhà mình. Nhà hàng hơi xa, phải đi chừng

mười phút.

Vừa lên xe, mẹ Hạ Mộng Ngư đã nghiêm khắc hỏi: “Hạ Mộng Ngư,

bây giờ chuyện quan trọng nhất của con là học, tuyệt đối không thể yêu
sớm, biết không? Truyền ra ngoài thì người khác sẽ nghĩ về con như thế
nào, bao nhiêu người quen biết sẽ nhìn nhà mình ra cái gì nữa?”

“Con biết rồi, mẹ.”

“Ôi giời, con gái biết rồi, chẳng phải nó đã từ chối Hạ Dạ Dương rồi

đấy sao? Có điều, Mộng Ngư à, cách từ chối của con phải uyển chuyển một
chút, đừng làm tổn thương người ta chứ lại. Sau này con vẫn nên an ủi Hạ
Dạ Dương một chút, cứ nói là bây giờ bọn con còn nhỏ, không được nóng
vội, có chuyện gì sau này hẵng nói.”

Mẹ nghe thấy bố nói vậy thì đầu lông mày càng nhíu chặt hơn, nhưng

bà không hề phản bác chồng mà chỉ dặn dò con gái: “Trước khi tốt nghiệp
đại học, mẹ không cho phép con yêu đương gì hết.”

“Vâng, con biết rồi.”, Hạ Mộng Ngư vẫn điềm tĩnh nói: “Con cũng chỉ

muốn học cho tốt, thi Thanh Hoa, sau đó thi nghiên cứu sinh, thi tiếp tiến sĩ
thôi.”

“Thế thì không cần, con gái học nhiều quá không tốt, học đến nghiên

cứu sinh thôi là được, đến tầm đấy sẽ được lên chức ở cơ quan. Mẹ chỉ
mong con thi đỗ vào một đơn vị tốt, đợi công việc ổn định rồi lấy chồng,
sinh con, bình an cả đời, thế thôi là mẹ vui rồi.”

Hạ Mộng Ngư không nói gì, chỉ yên lặng ngồi ở phía sau đeo tai nghe

vào.

“Con nghe bài tiếng Anh một lát.”, cô nói.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.