EM CHỈ CÓ THỂ THÍCH ANH - Trang 606

loại nhan sắc bình thường, cũng không thông minh xuất chúng, liếc mắt
một cái chẳng để lại ấn tượng gì, từ bề ngoài đến chỉ số thông minh đều
không xứng với bố cô.

Nhưng, ông ngoại Hạ Mộng Ngư hồi đó lại là lãnh đạo của một cơ

quan.

Bố Hạ Mộng Ngư thông minh nhưng lại có phần nhu nhược, vậy nên

chủ động theo đuổi mẹ Hạ Mộng Ngư, rồi nhanh chóng kết hôn với bà.
Chính vì điều này, mà ở nhà vợ, bố Hạ Mộng Ngư luôn cảm thấy mình kém
một bậc, còn khi về nhà thì mẹ cô lại tự ti vì kém hơn bố cô. Cứ thế, mối
quan hệ của hai người luôn rất kỳ quái, trong mắt Hạ Mộng Ngư thì tình
cảm gia đình quá sức lạnh nhạt. Mẹ thì luôn nhẫn nhịn với các yêu cầu của
bố, còn bố thì luôn cảm thấy bản thân chịu ấm ức.

Hồi sinh Hạ Mộng Ngư, bố cô rất muốn đưa cô về quê cho bác cả

nuôi, để ông sinh thêm một đứa con trai, nhưng lại bị ông ngoại phản đối.
Tuy trong lòng không vui, nhưng ngại với bố vợ nên ông không dám để vợ
mang thai lần hai. Sau này thấy Hạ Mộng Ngư ngoan ngoãn, hiểu chuyện,
học hành giỏi giang nên ông không nói gì nữa. Chỉ là, chuyện này vẫn luôn
là nút thắt trong lòng ông.

“Ôi giời, lão Hạ, chú nói thế là tôi phải phê bình đấy, con gái mới là tri

kỷ! Đã là thời đại nào rồi mà chú còn giữ cái tư tưởng đấy, phải sửa ngay!”

“Vâng, vâng, vâng, anh nói phải.”

Hạ Mộng Ngư vẫn yên lặng dùng bữa, trên mặt vẫn là vẻ nhu mì

thường ngày, dường như hoàn toàn không chịu ảnh hưởng bởi cuộc đối
thoại kia.

Tuy nhiên, Hạ Dạ Dương nghe những lời đó thì lại rất bực mình. Sao

trước đây cậu ta không để ý là chú Hạ nói chuyện quá đáng như vậy nhỉ?
Nhưng điều khiến cậu ta bực hơn nữa chính là thái độ chẳng sao cả của Hạ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.