EM CHỈ CÓ THỂ THÍCH ANH - Trang 761

Có lẽ bố mẹ Hạ Dạ Dương đã nói chuyện với cậu ta rồi, rốt cuộc thì

hiện giờ cậu ta chẳng đi đâu được nữa, chặng đường tiếp theo, bất kể cậu ta
muốn hay không thì cũng vẫn phải chấp nhận.

Trưởng thành đôi khi là một chuyện cực kỳ tàn nhẫn như vậy đó, nó

biến một cậu thiếu niên chói lòa lúc trước thành một người vô cùng bình
thường.

Thời tiết càng ngày càng lạnh, sân trường chất đầy những cành lá khô.

Dường như cô lao công có quét thế nào đi nữa cũng không xuể, gió to lại
cuốn tung hết lên, tạo thành một cơn mưa đầy lá khô. Bầu không khí ở đây
tràn ngập mùi bí bách, như đang ủ một thứ gì đó đợi ngày lên men.

Tháng Mười hai đã đi được một nửa, ngày tháng trôi qua chẳng có gì

mới mẻ với hội học sinh cuối cấp, ngày nào cũng chỉ có học, rồi lại thi.
Chẳng biết đã qua mấy lần thi thử, cứ ngày ngày nhìn quyển lịch đếm
ngược đến ngày thi treo trước lớp, từng trang một bị xé đi.

Khoảng cách đến ngày thi đại học, chỉ còn hai trăm hôm nữa.

So với thi đại học, chuyện khác dường như đều là chuyện nhỏ. Bởi ở

cái tuổi này, chúng ta chỉ có một mục tiêu quan trọng nhất, bố mẹ cũng vì
mục tiêu đó mà hi vọng, cứ thế, bất giác cả tuổi thanh xuân bị chìm trong
một con đường duy nhất.

Đến cuối tháng, vào một ngày nọ, lúc tan học về nhà, Hạ Mộng Ngư

nghe bố nói, bố Hạ Dạ Dương đã chính thức bị song quy.

Hạ Dạ Dương không đến trường đúng một hôm, sau đó lại đi học như

chưa có chuyện gì xảy ra cả.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.