EM CHỈ CÓ THỂ THÍCH ANH - Trang 827

Cô tò mò nhìn ngó khắp nơi, cách trang hoàng thì thống nhất, không

khác tầng cô ở là mấy, chỉ có điều là tương đối ít phòng.

Từ Tử Sung mở cửa đi vào, quay ra thì thấy Hạ Mộng Ngư vẫn đứng

ở ngoài thò đầu vào trong, dường như có vẻ rất hiếu kỳ. Có lẽ vì làm trong
bếp, nên Hạ Mộng Ngư không trang điểm, một thân đồng phục bếp, tóc
giấu dưới mũ. Gương mặt đó vẫn giống hệt trong kí ức, đôi mắt cười long
lanh mà rất dịu dàng, biểu cảm vẫn vậy, lúc nào cũng đầy vẻ tò mò, vô
cùng sinh động.

Có lẽ bởi đã để hình ảnh đó lặp đi lặp lại quá nhiều lần trong hồi ức,

thế nên mỗi một biểu cảm của cô đều quen thuộc đến vậy. Bất chợt Từ Tử
Sung lại có ảo giác như chỉ vừa mới gặp cô mà thôi. Dường như ngày hôm
qua mới là cái ngày mùa hè năm đó, cô đứng trên tàu điện ngầm giả vờ ốm
để xin thầy cho nghỉ học. Lúc đó anh còn đeo cặp kính viền đen, dựa vào
cánh cửa nhìn dáng vẻ khoa trương của cô, nhịn không nổi phải bật cười,
tới khi cô ngoảnh ra nhìn thì lập tức thu lại nụ cười, cố tình ra vẻ lạnh nhạt.

Những ngày tháng bên Hạ Mộng Ngư, vừa ngắn ngủi lại vừa rực rỡ.

“Vào đi.”, Từ Tử Sung nói.

Lúc này Hạ Mộng Ngư mới hoàn hồn. Cô chần chừ đứng ngoài cửa,

“Anh Từ, lần đầu gặp mà đã đưa con gái về phòng à? Tôi thấy anh thuần
thục như thế, chắc là quen lắm rồi…”

Miệng lưỡi vẫn sắc bén như thế.

“Bọn mình là lần đầu gặp sao?”, Từ Tử Sung hỏi.

“Có cần anh giúp em nhớ lại chút kí ức không?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.