EM CHỈ KHÔNG MUỐN GẶP GỠ NGƯỜI KHÁC - Trang 119

cũng không có gì thú vị cả.” Anh dừng một chút, ngay cả chính anh cũng
không biết nên nói gì tiếp theo.

Cô chỉ nhìn anh, không hiểu là cuối cùng anh muốn thể hiện điều gì.

Anh lấy tay chống cằm: “Nếu anh là một người đàn ông nhàm chán như

vậy, em hãy cố gắng tha thứ cho anh, anh cũng sẽ cố gắng khiến em hài
lòng.”

Ánh mắt cô đau xót, vẫn chỉ nhìn anh.

"Bé ngốc."

Anh ôm cô, lại nhớ ra cái gì đó: "Anh nên cởi áo khoác ra trước thì tốt

hơn.”

Cô rất vui vẻ nhận lấy áo khoác của anh, rất hài lòng với tình hình bây

giờ. Cô nhớ mẹ mình luôn làm thế với ba, mỗi lần ba trở về nhà, mẹ đều tự
tay treo áo khoác cho ông, tự nhiên như vậy, ấm áp như thế.

Lộ Thừa Hữu nhìn bóng lưng cô, lông mày hơi nhếch lên, thế này cũng

không tệ lắm.

Nếu như nói từ trước đến giờ anh luôn làm việc theo nguyên tắc, thì đây

chính là một lần duy nhất anh quyết định dựa vào cảm giác của mình, hơn
nữa anh cảm thấy rất tốt.

Hiển nhiên, anh không ghét cảm giác này, thậm chí có chút mong đợi

những điều anh thấy lạ lẫm.

Tô Thiển Oanh hong khô áo khoác của anh xong, liền mở tủ lạnh, có vẻ

như chẳng còn gì. Cô vuốt miệng, lựa chọn mì ống.

Cô thích nhìn nước lúc sôi trào lên, sau đó đem sợi mỳ cứng cáp thả vào,

sợi mì gặp nước liền mềm dần, từ giòn giã biến thành mềm mại. Nước trong

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.