EM CHỈ KHÔNG MUỐN GẶP GỠ NGƯỜI KHÁC - Trang 161

“Anh nghĩ nhiều thật.” Cô nhìn đầu của anh: “Không phải nói tư suy quá

quá sinh động sẽ khiến tế bào não bị thương sao? Sao đến một sợi tóc trắng
anh cũng không có?”

“Đây là lý luận gì?”

“Là lý luận của Tô Thiển Oanh em.”

“Tốt lắm, mau mang đồ ăn ra.”

Cô nghe lời, lần lượt bày đồ ăn lên bàn, sau đó lại nấu món khác.

Cô thích cảm giác như thế, ngửi mùi thơm của thức ăn, mà chính cô cũng

bận rộn chân tay. Trước đây, thật ra cô rất muốn làm vợ hiền mẹ đảm, tuy
rằng bị nói là không có năng lực, không thể hoàn toàn trở thành người như
vậy, nhưng cứ thế này cũng được.

Cho nên, bữa cơm này với cô đặc biệt thơm ngon, hoặc nói là cơm cô nấu

hơi khó ăn còn lại đều thơm ngon. Bởi vì cô cho hơi nhiều nước vào nồi
cơm điện, cho nên cơm hơi dính dính, so với cơm nhão, có vẻ giống cháo
hơn.

Cô cúi đầu, dùng đũa xới cơm, bởi vì rất nhão, nên đều dính hết lại một

chỗ. Giống như cảm thấy không tốt lắm, cô không dám đối diện với ánh
mắt của Lộ Thừa Hữu. Anh cảm thấy buồn cười, nhưng lại sợ cười thì càng
khiến cô thẹn thùng, cho nên cũng không nói gì.

Cô rất tự giác, chính mình chủ động đi rửa chén.

Vừa ăn cơm chiều xong, Lộ Thừa Hữu dẫn cô xuống dưới vườn hoa ở

dưới lầu, sở dĩ anh mua nhà ở đây cũng vì vườn hoa này. Không sai, ở đây
có thể chơi một ít hoạt động nhẹ nhàng, còn có một hồ nước, ở bên cạnh hồ
nước là một đường băng không lớn lắm, có thể chạy chung quanh hồ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.