EM CHỈ KHÔNG MUỐN GẶP GỠ NGƯỜI KHÁC - Trang 179

Cô lắc đầu: “Không.”

Ánh mắt của cô thẳng thắn theo dõi vị trí kia của anh, hơi nóng lòng

muốn thử kích thích nó, hai mắt cô đều hớn hở sáng lên lấp lánh. Giây phút
này, Lộ Thừa Hữu không ngừng đề phòng cô, nhất là trạng thái bây giờ của
cô.

Tô Thiển Oanh cũng thấy lá gan của mình càng ngày càng lớn, bởi vì cô

cũng không tin được chuyện sắp xảy ra, cô thật sự đi về phía anh. Lộ Thừa
Hữu còn chưa kịp phản ứng, cô đã nhanh nhẹn ôm lấy anh, anh cũng không
dám dùng sức nhiều, chỉ sợ sẽ làm tổn thương cô.

Cô vừa gắt gao quấn lấy anh, vừa lấy lòng: “Em rất ngạc nhiên mà, anh

thỏa mãn tò mò của em, được không?”

Anh nghĩ muốn đẩy cô ra, nhưng cô vẫn kiên trì triền miên ở trên người

anh.

Cô buồn rầu nhìn anh: “Anh như vậy khiến em rất tò mò.”

Lộ Thừa Hữu nuốt nước miếng, liếc mắt nhìn cô một cái đầy thâm trầm,

sau đó biểu cảm bi thương như sắp chết bỏ tay đang ngăn cản động tác của
cô ở nơi đó ra.

Cô giống như chiếm được vé vào cửa, dáng vẻ “anh đừng hổi hận”.

Cô ngồi trên đùi anh, tay thò vào bên trong quần ngủ của anh, sau đó

hướng đến chỗ đó thỏa thích nghiên cứu tìm tòi.

Thật ra cô rất khẩn trương, nhất là khi chứng kiến dáng vẻ hiện tại của

anh, lại thấy anh rất đáng thương, nhưng tò mò vẫn là hơn hết. Cô sờ cái
kia, sờ này sờ nọ, cảm giác thật sự cũng chỉ có ngạc nhiên, nhéo nhéo nó,
đúng là có biến hóa, cô rất tò mò, muốn lấy nó ra nhìn một cái.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.