EM CHỈ KHÔNG MUỐN GẶP GỠ NGƯỜI KHÁC - Trang 207

Anh cười khổ, thật đúng là anh hỏi một câu, cô đáp lại một câu: “Đi làm

gì?”

Lúc này cô mới nhìn anh, trong mắt có thêm sự kiên định: “Liền muốn đi

thì đi, không có nguyên nhân.”

Trán anh nhăn lại, rất rõ ràng, anh cực kỳ không hài lòng với câu trả lời

của cô.

Cô nhìn anh, dường như dũng khí nhỏ bé kia lại bắt đầu nảy mầm. Sự

kích thích của năm đó, khiến cô hiểu rõ, con người nhất định sẽ trả một cái
giá rất đắt cho hành vi của mình, mỗi người đều nên có trách nhiệm của
mình. Toàn bộ, cô đã ra quyết định, cho nên, cũng muốn chính cô đến nhận
lấy. Cứ cho là cô tùy hứng đi, đã lựa chọn như vậy thì phải kiên trì tới cùng.

Cô biết, có lẽ dũng khí năm đó cô đã không còn nữa rồi.

Kiên định như thế, không để ý đến hậu quả như thế, khờ dại như thế.

Thật sự cho rằng, bản thân mình là một người lợi hại.

Cho dù, bên cạnh cô không có Lộ Thừa Hữu, cô cũng có thể sống tốt,

nhưng đến sau cùng lại phát hiện, không có anh, cô thật sự có năng lực cho
mình một cuộc sống tốt, chỉ là cuộc sống đã không còn hoàn mỹ.

-

Anh bình tĩnh và nghiêm túc nhìn cô: “Tô Thiển Oanh, anh là chồng của

em, anh không phải là người khác.”

Câu nói của anh hung hăng nện vào trong lòng cô, anh không phải là

người khác, anh không phải là người khác.”

Nước mắt cứ như vậy trượt ra theo khóe mắt.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.