EM CHỈ KHÔNG MUỐN GẶP GỠ NGƯỜI KHÁC - Trang 267

Cô ngồi lên trên giường, đặt tay anh lên bụng của cô: “Em đã vì anh mà

sinh một đứa con trai, sắp tới còn một đứa con gái nữa, anh không được
phép ghét bỏ em, không được phép học thói xấu của bọn họ, không được
phép đâu đấy.”

Lộ Thừa Hữu không nói lời nào.

Cô vẫn đong đưa người anh: “Không cho phép là không cho phép, không

có đúng hay không.”

Lộ Thừa Hữu ôm cô vào trong lòng: “Ánh mắt của anh kém như thế, làm

sao có được nhiều người con gái không tốt để lọt vào mắt anh được.”

Cô rất buồn bực.

“Đàn ông đều là loại động vật nông cạn, chỉ biết nhìn khuôn mặt của

người phụ nữ, anh nhìn Mạnh Cảnh và Phương Y Lâm đi, không phải đều
là mỹ nhân sao? Nếu không thì hai vị kia có thể nhìn tới sao?”

Lộ Thừa Hữu ngẩn người: “Rất đẹp sao?”

“Anh không thấy vậy à?” Tô Thiển Oanh kinh ngạc.

Lộ Thừa Hữu lắc đầu: “Cũng không thể so sánh với em được.”

Lần này, Tô Thiển Oanh rất vui vẻ, ôm chặt lấy anh: “Nói lại lần nữa đi,

em muốn nghe.”

“Nói cái gì?”

“Nói em đẹp.”

“Anh có nói sao?”

“Có, em nói có là có.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.