EM CHỈ KHÔNG MUỐN GẶP GỠ NGƯỜI KHÁC - Trang 49

Lộ Thừa Hữu đứng lên đi vài bước rồi nói: "Con chỉ hy vọng, cuộc đời

con do con định đoạt."

Không phải anh muốn làm gì oanh oanh liệt liệt, chỉ muốn có thể bình

thản sống tiếp mà không phải dựa theo ý người khác. Anh có thể làm rất
nhiều, cũng có thể thỏa hiệp rất nhiều, nhưng cuộc sống của anh, anh không
thể, cũng không thể thỏa hiệp, bởi vì anh không muốn phải hối hận cả đời.

Mà anh so với người khác đều rõ ràng, Tô Thiển Oanh không hề thích

hợp với anh, đã hai mươi năm bên cạnh nhau, nếu anh vẫn không nhận ra,
thì anh cảm thấy mình quá thất bại.

Người con gái anh muốn không cần phải quá xinh đẹp, nhưng phải đoan

trang hiền lành, sau khi anh mệt mỏi làm việc trở về nhà, cô có thể mang
cho anh ly trà nóng, hay giúp anh đấm bóp bả vai mỏi nhừ. Cô cũng không
cần quá ưu tú, nhưng ít nhất phải có chung tiếng nói với anh, chứ không
phải luôn cùng anh tranh cãi.

Chỉ đơn giản như vậy, nhưng Tô Thiển Oanh không phải, cô chỉ luôn

thích người khác phải cưng chiều cô, cái gì cũng coi cô là trung tâm, người
có thể cưng chiều cô mới thích hợp với cô, mà anh thì không phải người
như vậy.

Tô lão gia ra viện, Lộ Thừa Hữu lái xe đến đón, đối với ông lão này, anh

vẫn coi như ông nội của mình, bởi vì ông luôn đối xử tốt với anh, anh có thể
dùng tâm để cảm nhận được.

Tô Thiển Oanh đang giúp ông nội thu dọn đồ đạc, đem quần áo gấp ngay

ngắn. Lộ Thừa Hữu đứng một bên, lại có chút không hiểu rõ quan sát cô,
sao cô lại thay đổi, trước kia cô không bao giờ để mọi thứ đúng chỗ, lúc nào
cũng chạy loạn lên tìm đồ đạc, hơn nữa còn lấy cớ là: loạn thì loạn thật,
nhưng nhìn như vậy mới thấy ấm áp.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.