EM CHỈ KHÔNG MUỐN GẶP GỠ NGƯỜI KHÁC - Trang 63

"Vậy sao còn hỏi?"

"Tôi chỉ muốn suy nghĩ thật kỹ trước khi nói... " Cô mấp máy môi: "Cái

này, tôi nghe ba mẹ tôi nói, gần đây công ty nhà tôi xảy ra chút chuyện, anh
có thể ra tay giúp đỡ không?"

Lộ Thừa Hữu trầm mặc một chút, đến lúc không thể kiên nhẫn được nữa

mới mở miệng: "Tôi cam đoan, nếu em đi yêu cầu người khác giúp đỡ mình
như vâyh, người ta sẽ đuổi em về nhà sớm."

Tô Thiển Oanh bị nói như vậy có chút xấu hổ, mím chặt môi không nói

chuyện.

Lộ Thừa Hữu liếc nhìn cô, sau đó lại nhìn thoáng qua thời gian ở góc

phải màn hình máy vi tính: "Ăn cơm chưa, xuống dưới lầu ăn cơm?"

Tô Thiển Oanh rốt cục có cơ hội đứng lên, tuy rằng bất bình, nhưng vẫn

cùng anh rời đi.

Cô nghe lời, quả là chuyện hiếm có trên đời.

Tô Thiển Oanh không ngừng quấy đảo đồ ăn trên bàn, dưới loại tình

huống này, cô thực sự không biết nêb nói thế nào.

Lộ Thừa Hữu nhìn thấy cô như vậy, chẳng còn tâm tình ăn uống gì nữa,

anh lại nói: "Em muốn nói gì thì nói thẳng đi."

"Bạn gái anh đâu? Sao không ở cùng một chỗ?"

Lộ Thừa Hữu nhịn xuống xúc động khi nghe câu nói trời ơi đất hỡi của

cô: "Mỗi người đều có việc riêng của mình, không cần dính cùng một chỗ."

Cô bĩu môi, nhỏ giọng mở miệng: "Nếu tôi khẳng định ngày nào cũng

dính một chỗ thì sao."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.