EM CHỈ KHÔNG MUỐN GẶP GỠ NGƯỜI KHÁC - Trang 68

Mà cô chỉ trả lời là: cám ơn anh lúc trước yêu em, nhưng tiếc quá, em

chưa bao giờ yêu anh.

Khiến Lạc Diệc Minh tức giận không ít.

Cô lại trên đường một lúc, cô cảm thấy mình rất bất lực, đã lâu rồi cô và

Lộ Thừa Hữu không gặp mặt riêng. Trước kia thường nghe người ta nói tức
giận sẽ làm cho sức khỏe không tốt, hiện tại mời phát hiện đúng là như vậy,
chí ít như bây giờ cô bị Lộ Thừa Hữu làm cho tức giận đến mức hít thở
cũng khó khăn.

Cô vừa đi vừa nghĩ: xem đi, đã biết rõ là anh ta ghét bỏ mình.

Cô bĩu môi, lúc này mới lái xe về nhà.

Đối với nhiệm vụ không thể hoàn thành này, cô có chút chút áy náy,

nhưng cũng không nghĩ quá nhiều.

Cô vừa mới trở lại biệt thự, Tiêu Tố Oanh liền ra đón: "Oanh Oanh, con

thật tốt?"

Cô nghi ngờ nhìn thoáng qua mẹ của mình "Sao mẹ lại nhìn con như

vậy?"

"Sao nào?"

"Chỉ tiếc rèn sắt không thành thép."

Tiêu Tố Oanh cười lên, chả nhẽ bà không biết trong đầu cô đang nghĩ gì

"Con ra đi đùng đùng khí thế, sao rồi?"

"Cái gì sao?" Cô cúi đầu nhìn mũi chân mình: "Đừng nhìn con như vậy,

hôm nay con không đi tìm Lộ Thừa Hữu."

Tiêu Tố Oanh gật gật đầu.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.