EM ĐỒNG Ý GỌI ANH LÀ CHỒNG - Trang 72

“Cô có biết hôm nay Vinh Phi Lân nói gì với tôi không? Nó nói nó

thất tình, bảo tôi không yêu cô thì tránh xa cô ra, nó sợ tôi ăn thịt cô sao?
Nó thích cô, Hạ Tử Khâm, nó yêu cô. Hạ Tử Khâm, thế là thế nào? Được
một thằng đàn ông như Vinh Phi Lân yêu chắc cô hài lòng, sĩ diện lắm nhỉ?
Đáng tiếc cô đã là vợ của Tịch Mộ Thiên này rồi, không cần biết có tình
yêu hay không, cả đời này cô phải là của tôi, hơn nữa tôi căm ghét nhất là
sự phản bội, nhớ kĩ chưa Hạ Tử Khâm?”

Hạ Tử Khâm có vẻ hoảng sợ, cô đã thôi vùng vẫy, khuôn mặt dưới

ánh đèn dường như trắng bệch, đôi môi cắn chặt nhìn trân trân vào mặt Tịch
Mộ Thiên bướng bỉnh: “Tại sao lại lấy tôi?”

Ngọn lửa đang nhảy nhót trong mắt Tịch Mộ Thiên chợt tắt ngấm, đôi

mắt khẽ nheo lại, những ngón tay nhẹ nhàng lướt qua trán rồi men theo má
trượt xuống môi Hạ Tử Khâm, mơn man trong khoảnh khắc anh cúi xuống
đặt nụ hôn lên đó, miệng lẩm bẩm phát ra vài từ mơ hồ.

Hạ Tử Khâm chưa kịp nghe rõ là gì đã bị Tịch Mộ Thiên nhấn chìm

trong cơn đam mê thể xác. Tịch Mộ Thiên hôm nay say mèm, bỗng trở nên
hơi dè dặt, cứ như thể cô là một món đồ gốm dễ vỡ, cho dù là về mức độ
hay cách thức hành sự của Tịch Mộ Thiên lúc này đều khác hẳn so với bình
thường.

Mà sự dịu dàng và dè dặt này lại tựa cơn mưa xuân, từng giọt từng

giọt ngấm dần vào trong mảnh đất trái tim khiến cô chìm vào cơn mơ hồ,
cảm thấy có lẽ người đàn ông này cũng hơi hơi thích mình.

Ngoài sự nuông chiều, đêm nay, Hạ Tử Khâm thật sự cảm nhận được

một Tịch Mộ Thiên hoàn toàn khác, dường như anh đã rẽ lớp sương mù dày
đặc ra, dần dần để lộ những góc khuất trong lòng.

Chương 13

Lời nói dối tuyệt đẹp, vì vậy mọi người thường bị che mắt bởi cái đẹp

ấy, đến nỗi quên mất cả việc đi tìm kiếm chân tướng ẩn sau lời nói dối đó,
bởi vì chân tướng thường là tàn khốc, đặc biệt là phụ nữ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.