EM KHÔNG VÀO ĐỊA NGỤC THÌ AI VÀO? - Trang 286

Chương 46

Kỷ niệm đáng nhớ

Tôi đưa vỏ gối thêu chữ thập mà mình đã thêu suốt mấy tháng cho

Chung Nguyên: “Chung Nguyên, sinh nhật vui vẻ nhé!”

Chung Nguyên mở hộp quà, lấy chiếc vỏ gối ra ngắm nghía. Trên mặt

gối có thêu hình đại dương. Trong đại dương có hai chú cá, một trong hai
đang cong vẩy cốc đầu chú cá còn lại. Chú cá bị cốc đầu trông có vẻ như
đang bị ức hiếp, cả hai đều vô cùng đáng yêu.

Chung Nguyên chỉ chỉ hai chú cá nhỏ, nói: “Đây là em, còn đây là anh.”

Tôi giận dỗi nói: “Sao em lại là chú cá bị trêu chọc thế?”

Chung Nguyên nhìn tôi chằm chằm: “Có cần phải giải thích không?”

Tôi hậm hực cúi đầu, thôi được, em công nhận, em đúng là kẻ luôn bị

bắt nạt… (>_<)

Buổi tối, tôi định tặng Chung Nguyên một bài hát. Sở trường của tôi

không nhiều, nên cứ tính ca hát là một sở trường vậy. Là sinh viên, cuộc
sống về đêm của chúng tôi chỉ quanh quẩn với hát hò và chơi bóng mà thôi.

Tôi và Chung Nguyên đến một câu lạc bộ cách trường không xa. Tết

Nguyên Đán sắp đến nên không khí ở đây rất náo nhiệt. Vừa vào cửa, đập
vào mắt tôi là tấm áp phích giới thiệu về cuộc thi bi-a của câu lạc bộ này.
Tôi không đọc kỹ nội dung, chỉ dán mắt vào dòng chữ: “Giải nhất là một
gậy bi-a và quà trị giá 1888 nhân dân tệ.” Tôi nuốt nước bọt ừng ực.

Chung Nguyên kéo vai tôi, nói: “Thích à?”

Tôi chỉ vào dòng chữ khiến mình thèm thuồng kia, ngạo nghễ nói:

“Chung Nguyên, em sẽ giành cây gậy bi-a này tặng anh nhé!”

Chung Nguyên nhìn tôi nghi ngờ: “Em biết chơi à?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.