EM KHÔNG VÀO ĐỊA NGỤC THÌ AI VÀO? - Trang 285

Tôi đứng sững lại, phấp phỏng nhìn cô: “Thưa cô…” Cô hối hận rồi

sao?

Cô giáo gõ gõ lên mặt bàn, có vẻ khó chịu: “Em phải đền tiền chứ?”

Haizz, sao tôi lại quên mất chuyện này kia chứ? Tôi mò túi quần, chết

rồi, tôi quên ví ở ký túc xá rồi.

Chung Nguyên đang đứng đợi ở ngoài phòng làm việc của giáo viên.

Thấy tôi mãi chưa ra, anh liền đi vào. Tôi chỉ còn cách kéo kéo tay áo
Chung Nguyên, nói: “Cho em vay ít tiền.”

Chung Nguyên mỉm cười, rút ví ra: “Bao nhiêu vậy?”

“Hai mươi mốt đồng năm hào.” Người trả lời là cô giáo.

Chung Nguyên đưa một tờ tiền in hình bác Mao ra. Thấy vậy, cô liền

nhăn mày nói: “Không có tiền lẻ à?”

“Tiền thừa để dành cho những lần sau ạ!” Chung Nguyên vừa nói vừa

kéo tôi ra ngoài.

Tôi cũng không bận tâm, số tiền đó khi quay về ký túc xá lấy ví tôi sẽ

trả cho anh. Song tôi không thể nghĩ được rằng, chỉ một việc nhỏ này thôi
đã khiến tôi gặp phải phiền phức sau này.

Tóm lại, tôi đã cùng Chung Nguyên tổ chức sinh nhật.

Nói là qua đêm nhưng tôi và anh chỉ cùng nhau đi hát. Có điều, đã xảy

ra một chuyện ngoài ý muốn. Hát xong, chẳng hiểu sao chúng tôi lại kéo
nhau đến một câu lạc bộ.

Chuyện này nói ra tương đối phức tạp.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.