EM KHÔNG VÀO ĐỊA NGỤC THÌ AI VÀO? - Trang 318

Tôi chăm chú nhìn biển số xe. Tôi vốn không hứng thú với các loại xe

sang trọng và các thương hiệu nổi tiếng, nhưng tôi chưa từng nhìn thấy loại
xe này trước kia, nên tò mò hỏi anh: “Đây là xe gì vậy anh?”

“Land Rover.”

“Ồ, em chưa từng nghe qua.” Tôi vừa nói vừa lắc đầu, rồi đáp: “Vậy anh

đi đường cẩn thận nhé!”

“Ừm, anh biết rồi.” Chung Nguyên gật đầu nói, nhưng dường như

không có ý muốn quay người đi, chỉ nhìn tôi.

Tôi có chút ngượng nghịu, nhìn anh nói: “Anh còn không đi đi.” Anh lôi

từ trong túi áo ra một vật gì đó, rồi nhét vào tay tôi.

Chiếc bình đó còn lưu lại hơi ấm của anh, tôi cầm lấy rồi hỏi: “Đây là gì

vậy? Dầu gió à?”

Chung Nguyên cười đáp: “Nước hoa.”

Tôi giơ vật trong tay mình lên quan sát, một chiếc lọ màu hồng, thiết kế

rất tinh xảo, chữ ở trên lọ tôi không hiểu, vì toàn là tiếng Pháp.

Tôi chỉ vào chữ to nhất trên bình hỏi: “Đây là ý gì vậy?”

Chung Nguyên mỉm cười, xoa đầu tôi đáp: “First love.”

Tôi ngượng ngùng cúi đầu, một lúc sau mới dám mở lời nói: “Cái này...

tuy em không thích nước hoa lắm, nhưng em rất thích nó.”

Anh quàng tay ôm chặt tôi vào lòng, rồi thì thầm: “Em thích là tốt rồi.”

Sau đó anh vội vã lên xe, đi rất nhanh. Anh đi rồi, chỉ còn một mình tôi
đứng đó, ngẩn ngơ nhìn lên bầu trời cao trong xanh.

Khi đi, loại xe thể thao này thường để lại một vệt khói lớn. Vì thế tôi

không nhìn thấy gì hết. Giống như hòn vọng phu, tôi đứng nhìn về phía xa
xăm.

Những ngày tiếp theo trôi qua rất nhanh. Thỉnh thoảng đám trẻ con lại

hỏi: “Bao giờ anh Chung Nguyên lại đến đây nữa hả chị?” khiến tôi thấy
hơi phiền phức, nhưng nói chung tôi vẫn thấy hài lòng với những ngày

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.