EM KHÔNG VÀO ĐỊA NGỤC THÌ AI VÀO? - Trang 326

Lễ trao giải được bắt đầu từ lúc bảy giờ tối. Chiều hôm đó, tôi đã bị

giam trong ký túc xá, sau hơn hai tiếng đồng hồ với hàng loạt lần thất bại,
tôi đã được trang điểm thành công.

Tôi ngạc nhiên khi nhìn thấy mình trong gương, và cũng hơi ngượng

ngùng nữa. Viền mắt của tôi được kéo dài, mi mắt cong vút, lông mày tô
đậm hơn khiến đôi mắt nhìn to tròn hơn nhiều. Tóc tôi đã có thể uốn được,
mái tóc được uốn cao khiến tôi trông càng duyên dáng.

Tôi mặc váy, đi giày cao gót, sau đó từ từ đi đến trước mặt Chung

Nguyên.

Chung Nguyên có vẻ hơi sững sờ khi nhìn thấy tôi.

Tôi xua xua tay trước mặt anh: “Sao vậy?”

Anh nắm tay tôi, cười đáp: “Hôm nay em rất đẹp!”

Nghe thấy anh nói vậy, tôi cảm thấy rất vui, nhưng cũng thoáng chút

ngượng ngùng, nên lại cúi xuống. Nhìn thấy bài phát biểu trên tay mình, tôi
lại lo lắng.

Chung Nguyên cầm lấy tờ giấy trong tay tôi, vo tròn lại rồi ném vào

thùng rác.

“Anh…” Tôi giận dữ nói, không biết anh muốn làm gì nữa.

Anh chỉ nhìn tôi cười: “Thắt cà vạt cho anh.”

Nghe thấy vậy, tôi tức giận nắm lấy cà vạt, siết chặt cổ anh.

Chung Nguyên cúi thấp người để mặc cho tôi hành hạ. Một lúc sau, anh

bỗng nói: “Một lúc nữa Lộ Nhân Giáp sẽ mang bài phát biểu đến, chính là
bản chính thức của chúng ta, không khác lúc nãy là mấy.”

Tôi nhăn nhó: “Em biết, nhưng bây giờ em phải làm thế nào?” Từ bây

giờ đến lễ trao giải chỉ còn hơn nửa tiếng đồng hồ, may ra có thể ôn lại một
chút.

Chung Nguyên cười tinh quái rồi hôn nhẹ lên trán tôi: “Bây giờ chúng ta

kể chuyện cười nhé.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.