EM KHÔNG VÀO ĐỊA NGỤC THÌ AI VÀO? - Trang 334

Nhìn thấy mặt của Tiểu Nhị đỏ ửng, bốn đứa Nhất, Tam, Tứ đều bật

cười, Lão Đại xoa đầu cô ấy, cười rất tươi: “Còn nói không thích anh ta, còn
nói không để ý? Nếu như cậu không để ý, tại sao lại lo lắng việc anh ta có
xem hay không như vậy?”

Tứ cô nương bước đến nói thầm: “Ngoan ngoãn thừa nhận đi, đừng để

bọn tớ phải dùng ngôn ngữ cơ thể để giao lưu với cậu.”

Tiểu Nhị lại quay mặt đi, ngượng ngùng nói: “Đáng ghét! Không thấy tớ

đang rất ngượng sao?”

Ba đứa chúng tôi như bị sét đánh bên tai. Kẻ vốn được mệnh danh là

mạnh dạn nhất phòng 1111 này mà lại xấu hổ, ngượng ngùng ư?

Nhưng Tiểu Nhị như vậy đúng là rất thú vị, ba đứa Nhất, Tam, Tứ chúng

tôi càng thích thú hơn, vây lấy cô ấy tra khảo hồi lâu rồi mới chịu tha. Khi
tôi đang say giấc nồng, Tiểu Nhị như một bóng ma đến bên giường, lay tôi
dậy để hỏi rõ rốt cuộc là Lộ Nhân Giáp đã đọc Huân đoạn tử chưa. Tôi vừa
ngáp vừa nói: “Sau này sẽ có cơ hội đọc.”

Tiểu Nhị nghe thấy tôi nói như vậy thì vô cùng sung sướng, ôm chặt lấy

tôi, phấn khích nói: “Tam Đầu Gỗ, tớ yêu cậu!”

Tôi nhăn mặt, đạp Tiểu Nhị ra.

Một tuần sau, Lộ Nhân Giáp lấy danh nghĩa bạn trai của Tiểu Nhị mời

hai phòng chúng tôi đi ăn.

Rất nhanh sau đó, Chung Nguyên dọn ra ngoài ở, đó là một chung cư ở

ngay gần trường chúng tôi, căn hộ đó nghe nói bố Chung Nguyên mua để
anh cưới vợ. Hôm đó tôi và Chung Nguyên bận rộn dọn dẹp cả một ngày
trời mới xong. Buổi tối, Chung Nguyên đứng ngoài ban công ôm tôi, cứ
đứng như vậy rất lâu. Sau đó, anh thì thầm vào tai tôi: “Khi chúng ta kết
hôn, đây chính là nhà của chúng ta.”

Đứng nhìn thành phố về đêm, tôi thấy ấm áp, xúc động đến rơi nước

mắt.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.