EM KHÔNG VÀO ĐỊA NGỤC THÌ AI VÀO? - Trang 89

“Nghe tớ nói này, tớ không điên.” Tôi thản nhiên cười. “Tiểu Kiệt, cậu

đặt giúp tớ hai trăm tệ, lấy danh nghĩa của cậu. Ừm, nên đặt ai, cậu biết rồi
chứ?”

Tiểu Kiệt trầm tư hồi lâu, sau đó than một câu: “Mộc Nhĩ, cậu thật hết

thuốc chữa.”

Tôi cười nham hiểm, ăn đánh một trận nhưng lại kiếm được chút tiền,

chuyện tốt như vậy không phải ngày nào cũng có.

Vậy nên, tôi rất tự tin đi gặp Linh Linh, chủ động đặt vấn đề. Sau đó

quyết định, ngoài Taekwondo ra tôi sẽ không đấu gì cả. Sau đó, cả hai cùng
ký vào một bản cam kết, bất luận bị thương thế nào thì hậu quả sẽ tự chịu.

Chuyện này tôi không dám nói với Chung Nguyên, vì dù sao tôi cũng

lấy hắn ra để đánh cược, dù ván cá cược này hơi khó hiểu một chút. May
mà quy mô của hội Bảo vệ môi trường cũng không lớn lắm nên không có
quá nhiều người biết, chuyện này không đến mức truyền đến tai Chung
Nguyên.

Thực ra tôi chỉ sợ nếu biết, hắn sẽ trừ tiền công của tôi.

Trận đấu đã được định vào chiều thứ Bảy, may mà hôm đó Chung

Nguyên phải đến trường đại học H, vì bận tham gia trận đá bóng liên
trường. Chung Nguyên yêu cầu tôi đi theo làm cổ động viên cho hắn, nhưng
sau đó tôi nói mình đau đầu nên hắn không ép tôi nữa.

Đúng ba giờ chiều thứ Bảy, tôi đến phòng luyện võ. Ở đó có một số

người đang ngồi đợi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.