EM LÀ ÁNH SÁNG CỦA ĐỜI ANH! - Trang 159

khi lên xe em mới mở máy lạnh lớn như vậy, kết quả là khiến hai chúng ta
đều ngã bệnh." Dừng lại một chút rồi nói: "Văn Thông, ngày hôm đó cùng
anh ra ngoài, là lần đầu tiên em đi cùng với một người con trai đấy."

"Đính chính một chút, anh đã không còn là một cậu nhóc ngây thơ nữa

đâu, bảo bối." Văn Thông từ tốn nói.

"Anh không cần phải luôn miệng nhắc nhở anh lớn tuổi hơn em, lần

đó cùng anh ra ngoài em thật sự rất vui, mặc dù ban đầu em không biết nên
làm gì cho phải, có phải cần nên dìu anh hay không? Nhưng nếu em dìu
anh, lại sợ anh không vui, mọi thứ đối với em đều rất xa lạ, cho nên em
phải rất thận trọng." Nói tới đây, tôi nhích gần vào ngực Văn Thông. Anh
cũng đưa tay vuốt ve tôi.

"Cũng may sau đó anh khiến bầu không trở nên rất tự nhiên, khiến cho

tâm trạng khẩn trương của em biến mất, ăn cơm xong anh theo em đi xem
phim, tất cả mọi thứ đều khiến em rất vui, nhưng điều không hoàn hảo duy
nhất chính là khi chúng ta tạm biệt nhau, anh nói những lời tự ti khiến em
hơi mất hứng."

"Anh cũng rất khẩn trương, vì đã lâu rồi anh không hẹn hò với con

gái, nhất là sau khi anh bị thương. Đối với anh đó cũng là lần đầu tiên đấy
bảo bối." Văn Thông đưa mặt anh dán vào gò má tôi. Hơi thở của anh cứ
phả vào khiến tôi rất nhột, tóc gáy dựng hết cả lên, tôi cũng cọ cọ mặt mình
vào cằm anh.

"Nhưng từ ngày đó trở đi, anh đã bước chân vào cuộc sống của em,

em bắt đầu nhớ nhung anh từ ngày này sang ngày khác, hơn nữa còn rất để
ý về những chuyện của anh. Những hôm không được gặp anh, em còn cố ý
hỏi ba em xem có gặp anh không. Văn Thông, em muốn hỏi anh một chút,
khi đó anh có muốn gặp em hay không?"

"Có." Văn Thông khẳng định nói.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.