EM LÀ ÁNH SÁNG CỦA ĐỜI ANH! - Trang 76

Lương Văn Thông yên lặng nhìn tôi, không nói gì nữa.

"Chú Thomas, chú đã đến rồi sao không gọi con." Là giọng nói của

cậu nhóc con.

"Hello Bính Bính, hôm nay con có ngoan không? Đến đây để chú ôm

con cái nào." Trên mặt Lương Văn Thông ngập đầy ý cười.

Người bạn nhỏ lập tức chạy ào về phía anh, Lương Văn Thông bế cậu

nhóc đặt lên hai chân của anh, Bính Bính uốn éo cười nắc nẻ trên đùi anh
làm chân anh bị di chuyển, bởi vì chỗ anh ngồi là sàn nhà trơn láng, chân
anh vì thế mà trượt về phía trước nhưng anh lại không hề hay biết. Đến khi
Bính Bính thấy mình sắp bị trượt xuống đất, cậu nhóc liền dùng cánh tay
nhỏ béo núc của mình ôm lấy cổ anh, lúc này Văn Thông mới phát hiện
chân mình đã bị tuột về phía trước một đoạn, lập tức dùng tay kéo chân
mình lại.

Tôi nhìn dáng vẻ vui cười của hai chú cháu nói: "Quan hệ giữa Bính

Bính và anh có vẻ rất thân nhỉ."

"Ừ. Đây là lần đầu tiên tôi và thằng nhóc sống chung với nhau lâu như

thế. Tôi phát hiện thằng nhóc cũng rất thích tôi." Văn Thông đắc ý nói.

"Cái tên Bính Bính này rất thú vị, sao lại đặt tên cho thằng bé là Bính

Bính vậy?"

"Là do anh tôi và Mẫn Di đã kết hôn năm năm rồi mà vẫn chưa có

con, mọi người ai cũng lo lắng, thời gian đó Mẫn Di là kế toán, công việc
rất bận, còn phải tham gia cuộc thi gì đó, ôm đồm nhiều việc nên chuyện
vợ chồng cũng không biết làm sao. Sau đó chỉ một lần mà lại mang thai,
mọi người ai cũng bảo đụng một phát vậy mà trúng, nên đặt tên cúng cơm
là Bính Bính." (Bính có nghĩa là đụng/chạm/va)

"Ra là vậy." Tôi gật đầu như đã hiểu.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.