EM LÀ CÔNG THỨC MĨ VỊ TÌNH YÊU CỦA ANH - Trang 146

hỏi: "Anh Chu, anh biết gút mắc giữa anh Ứng và chị Nam Tinh không?
Quan hệ của hai người họ thật sự sắp kết hôn sao?"

Chu Minh ho nhẹ một tiếng nói: "Cô Tây, có chuyện tôi phải nhắc nhở

cô. Cô và ông chủ quen biết không lâu, tính cách của anh ấy cô cũng không
rõ mười mươi. Ông chủ là một người tham ăn, anh ấy đối tốt với cô tuyệt
đối không phải vì cô là một cô gái xinh đẹp, mà vì cô là một đầu bếp có thể
nấu ra thức ăn ngon, cô hiểu ý của tôi chứ."

Tây Mễ cái hiểu cái không, vẻ mặt mê mang.

Chu Minh lại nói: "Cô còn nhỏ, có thiên phú, trình độ nấu nướng đúng

là hiếm có. Ông chủ thích giữ người tài, cho nên đối đãi tốt với cô. Lúc ông
chủ mười mấy tuổi bắt tay vào làm quản lý gia nghiệp thì tôi đã đi theo anh
ấy, cùng nhau làm việc mấy năm tôi biết rõ tính tình của anh ấy, yêu cầu
của anh ấy với phụ nữ giống như yêu cầu với một đầu bếp, hoàn toàn
không phân chia công việc và cuộc sống, tôi cho rằng đây là điều tồi tệ.
Cho nên cô Tây à, có lẽ ông chủ không phân rõ tình cảm với cô, nhưng cô
nhất định phải phân rõ, không nên hiểu lầm anh ấy có tình cảm với cô, để
tránh bị tổn thương."

Tây Mễ đã hiểu.

Cho nên nguyên nhân Ứng Khúc Hòa tốt với cô rất đơn thuần, chỉ là

vì tài nấu nướng của cô.

Nếu không phải vì tài nấu nướng của cô, có lẽ ngay cả một câu nói

Ứng Khúc Hòa cũng không muốn nói với cô. Cho nên cô chờ mong anh
Ứng có chút tình cảm khác gì đó với cô, đều là không thiết thực, cho dù
anh Ứng nói thích cô, cũng chỉ là thích tài nấu nướng của cô, mà không
phải là cô.

Chu Minh tổng kết nói: "Có đàn ông cần tay, cần chân, cần nhan sắc,

nhưng ông chủ nhà chúng ta lại cần thực đơn, cần tài nấu nướng."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.