EM LÀ CÔNG THỨC MĨ VỊ TÌNH YÊU CỦA ANH - Trang 158

Một giờ sau, tiếng chuông cửa vang lên.

Tây Mễ mở cửa, nhìn thấy Ứng Khúc Hòa mang đồ thể thao đứng ở

trong hành lang, trên cổ đeo tai nghe, một tay nhét vào trong túi, một tay rủ
xuống, dùng ngón tay thon dài móc một cái túi nhựa.

Bên trong có đồ ăn, có thịt, ngoài ra còn có hai quả chanh.

Ứng Khúc Hòa thấy Tây Mễ thất thần, hòi cô: "Không hoan nghênh

à?"

"Không có không có." Lần đầu tiên Tây Mễ thấy Ứng Khúc Hòa mặc

đồ phong cách trẻ trung như vậy, dường như trong nháy mắt từ lão thương
trường tàn nhẫn biến thành thanh niên chói lóa nhiệt huyết.

Ứng Khúc Hòa bước vào phòng, một mùi vị ẩm ướt mốc meo xông

vào mũi, anh vô thức nhíu mày, đưa nguyên liệu nấu ăn trong tay cho Tây
Mễ: "Đi làm chút gì ăn đi, tôi đói bụng."

Tây Mễ ôm túi nguyên liệu, nhìn theo lưng anh hỏi: "Anh Ứng, cảm

tình lão đại anh chạy xa đến đây không phải chỉ vì tiền thuê, còn thuê lao
công miễn phí à."

Ứng Khúc Hòa liếc nhìn phòng khách vừa mới được dọn dẹp xong,

quay người lại vẻ mặt nghiêm túc nhìn cô: "Sau này cô cứ gọi tôi là lão
Khúc giống Giản Giản đi. Cô làm cơm cho tôi ăn, tiền phòng sẽ đc xóa bỏ."

Tây Mễ ừm một tiếng, ôm túi nguyên liệu nấu ăn xoay người đi tới

phòng bếp.

Ứng Khúc Hòa dùng ngón tay kéo cổ áo phía sau của cô, "Đợi chút,

tôi còn có chuyện hỏi cô."

Tây Mễ bị anh kéo trở lại, "Chuyện gì?"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.