EM LÀ CÔNG THỨC MĨ VỊ TÌNH YÊU CỦA ANH - Trang 32

Kỹ thuật nấu nướng của nhà họ Tây truyền thừa mấy đời, đến đời này,

chỉ còn một chi dòng độc đinh Tây Mễ.

Năm mười lăm tuổi cô trở thành trù thần "Tam Xuyên", vừa qua mười

chín tuổi thì bị ép kết hôn, ông cụ Tây gả cô cho Đại sư huynh Lâm Nam
lớn hơn cô gần hai mươi tuổi.

Dựa theo quy tắc, sau khi Lâm Nam cưới cô sẽ sửa thành họ Tây, là

con rể ở rể, rồi danh chính ngôn thuận tiếp nhận danh hiệu trù thần "Tam
Xuyên" từ trong tay cô.

Tây Mễ đồng ý mới là lạ đấy.

Đại sư huynh lớn hơn cô gần hai mươi tuổi, đây là quan niệm gì chứ?

Đây gọi là trâu già ăn cỏ non!

Bố Tây Mễ không có hứng thú với nghề đầu bếp, mười mấy tuổi xuất

ngoại du học, sau đó thì cưới vợ đẹp ở bên đó, định cư ở Mĩ, cuộc sống gia
đình đầy đủ sung túc. Nhưng tiệc vui chóng tàn, lúc Tây Mễ tám tuổi, hai
vợ chồng bất ngờ qua đời.

Khi Tiểu Tây Mễ được đón về Trung Quốc thì còn nhỏ, lại gặp trở

ngại về mặt ngôn ngữ, ông cụ Tây đưa cô đến trường tư thục ở thị trấn cổ
học văn hóa Trung Quốc, mười ba tuổi mới vào trường cấp ba công lập.

Ngược với tài nấu ăn, việc học của cô trì ệ hơn nhiều, môn toán học

vật lý cấp ba đều bị cô tùy hứng quăng qua bên, chỉ học mấy môn cô có thể
học, kết quả bốc đồng chính là... không thi đậu đại học.

Đợi cô tìm đến tổ phụ trách chương trình "Mỹ vị Trung Hoa", nói rõ

mục đích đến, trực tiếp bị bảo vệ đuổi ra ngoài. Tây Mễ ôm cánh tay khoẻ
mạnh của anh bảo vệ đến chết cũng không đi, "Anh trai à, mấy anh cho tôi
một tờ giấy đăng ký, tôi ngàn dặm xa xôi từ quê hương đến đây là vì tham

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.