EM LÀ CÔNG THỨC MĨ VỊ TÌNH YÊU CỦA ANH - Trang 560

Ứng Khúc Hòa liếc nhìn phòng bảo vệ ở cửa sơn trang, nói: "Gửi ở

phòng bảo vệ đi, đợi lát nữa Chu Minh đi qua lấy."

Tây Mễ gởi vali xong, sau khi trở lại chuẩn bị bước lên phía sau xe

máy, Ứng Khúc Hòa trở tay kéo cô lên đằng trước.

Ứng Khúc Hòa cởi khăn quàng cổ của mình xuống quàng lên cho cô,

bịt kín mũi và miệng của cô lại, cuối cùng lại kéo mũ của cô xuống, thẳng
đến khi chỉ lộ ra đôi mắt đen nhánh thì mới hoàn toàn yên tâm, "Lên xe đi."

Tây Mễ bước lên ngồi phía sau, mặt dán ở trên lưng anh, ôm trọn lấy

eo anh.

Xe mô tô ầm vang một tiếng lao xuống dốc núi, xuống núi vào thành,

hàng dài xe ô-tô vẫn đứng sững bất động. Tay Tây Mễ đã lạnh cóng rồi,
dưới chân tê dại không còn cảm giác, chờ Ứng Khúc Hòa chạy chậm lại
chút, cô run rẩy nói: "Ba ba tôn đạo, em lạnh quá... còn bao lâu nữa là về
đến nhà?"

Ứng Khúc Hòa dừng xe mô tô ở ven đường, dẫn Tây Mễ vào một

quán cà phê kiểu bar. Bên trong có cà phê, có âm nhạc, có rượu. Hoa cỏ
bên trong um tùm xanh ngát, Ứng Khúc Hòa dẫn cô ngồi xuống sofa ở
trong góc, nắm lấy hai tay cô xoa xoa, hà hơi làm ấm cho cô, "Thế nào, có
đỡ hơn chút không?"

Tay Tây Mễ chỉ bị lạnh đến tê cứng, còn tay của Ứng Khúc Hòa lại bị

gió thổi đến đỏ lên, sau khi tiếp xúc với không khí nóng có lẽ sẽ thấy đau.
Ứng Khúc Hòa cởi áo khoác, kéo áo lên, nhét hai tay cô vào trong.

Tay cô chạm vào thịt bụng của anh, hơi nóng ấm áp dễ chịu khiến tay

cô lập tức ấm lại. Tây Mễ cảm động đến tột đỉnh, hỏi anh: "Anh không lạnh
á?"

Ứng Khúc Hòa cười cười: "Lạnh, nhưng trái tim ấm."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.