là...”
Phó Minh Thời cười nhạt: “Cụ thể không rõ ràng, nhưng tôi sẽ không
tìm bạn gái ở giới kinh tế hoặc ngành giải trí, cho nên về sau nếu như tôi
xuất hiện cùng nữ minh tinh hoặc nữ danh nhân, khẳng định đều là tin đồn,
mọi người không cần coi là thật.”
“Vì sao không thích nữ minh tinh, Phó tổng có thành kiến đối với nữ
minh tinh sao?”
Có người muốn đào hố, Phó Minh Thời lại không trả lời, xe vừa đến,
cấp tốc lên xe rời đi, video cũng kết thúc.
Tính cả lần này Cổ Tiểu Ngư đã xem qua hai lần vẫn không xem đủ, lại
ấn mở ra, một mặt hoa si: “Chân Bảo cậu chụp một tấm ảnh Phó tổng mặc
tây phục đặc tả cho tớ đi, tớ muốn để ảnh nền, thật không hổ là tổng giám
đốc thế hệ thứ ba, đẹp trai hơn trong phim thần tượng.”
“Chân Bảo chụp hình cũng là giữ lại cho mình, cô ngốc mới cho ngươi.”
Tiền Nhạc Nhạc vỗ đầu cô.
Cổ Tiểu Ngư liền trừng Chân Bảo: “Cậu đi hôn người thật, ảnh chụp cho
tớ!”
Hôn...
Quỷ thần xui khiến, Chân Bảo bỗng nhiên nhớ lại năm ngoái Phó Minh
Thời mang cô đi tắm suối nước nóng, ngoại trừ nơi ẩn giấu sau áo tắm, Phó
Minh Thời cơ hồ thật hôn khắp người cô một lần, khuôn mặt nhỏ lập tức đỏ
bừng lên. Bạn bè cùng phòng cho là cô nhớ lại lúc Phó Minh Thời hôn,
cùng một chỗ cười hắc hắc.
Chân Bảo không để ý đến các cô, muốn bò lên trên giường, lại mang
theo tai nghe nhìn lén hai lần.