EM LÀ ĐỊNH MỆNH CỦA ĐỜI ANH - Trang 497

Lúc đổi tàu điện ngầm, lại qua ba trạm nữa thì mới đến cửa khẩu gần đó,

ai ngờ lúc Chân Bảo xuóng thì có người đi theo sau cô. Trong lúc ở ngoài
chen lấn thì đột nhiên có một người nhéo cô một cái, cô sợ quá nên mất cả
phản ứng, bị người khác chen lấn đến muốn đi ra ngoài, rốt cuộc là đã xảy
ra chuyện gì, cô lập tức quay đầu lại, có thể người ra vào tàu điện ngầm rất
nhiều, căn bản là không xác định được tên đàn ông nào là lưu manh.

Một tháng trước, Tiễn Nhạc Nhạc cũng gặp phải chuyện như vậy, cô ấy

tức giận đến khi trở về phòng rồi còn vẫn mắng người ta, hiện tại nhìn
người đi trên đường, Chân Bảo cảm thấy có chút gì bất thường rồi, lại tức
giận lại oan ức, lát nữa sẽ gặp được Phó Minh Thời cô cũng không thể nào
kiềm nén được tức giận.

Người đó quả thực là biến thái. chân bỏa vừa mới bị nhéo lén thôi cô

cũng đã khiếp sợ, bây giờ lại bắt đầu đau (yêu) rồi. Càng đau càng bực,
Chân Bảo mím chặt môi, không tự chủ liếc nhìn thất cả người đàn ông trên
đường, cô rất tức giận, đột nhiên bị người ta tóm lấy, Chân Bảo vừa kinh
vừa sợ, súyt chút nữa la lên.

"Em làm sao vậy?" Nhìn sắc mặt Chân Bảo rất khó coi, Phó Minh Thời

cau mày hỏi.

Nhìn thấy người đàn ông của mình, Chân Bảo lập tức nhào tới trong

ngực Phó Minh Thời, lén lút rơi vài giọt nước mắt, oan ức quá. Phó Minh
Thời đỡ lấy bả vai Chân Bảo, thoáng nhìn vành mắt cô có chút hồng, lập
tức anh đoán được trong vòng mười mấy phút tắt điện thoại đã có chuyện
xảy ra, ở đây có rất nhiều người nên không tiện hỏi, trước tiên anh dắt Chân
Bảo ra khỏi tàu.

Đến trên xe, Phó Minh Thời hỏi dò: "Em cãi nhau với ai àh?"

Chân Bảo lắc đầu, chỉ cúi đầu không nói gì hết. Phó Minh Thời cầm cái

túi của cô kiểm tra, điện thoại di động, chứng minh thư gì đều ở trong túi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.