EM LÀ HỌC TRÒ CỦA ANH THÌ SAO - Trang 346

Nói một mạch rồi im lặng, tôi ngớ người, “Hả?”

Cô ấy xoay người bước đi, chừng được nửa bước, chợt quay đầu lại,

hung hăng nói, “Muốn nhắn lại chứ gì, vậy thì ghi cảm nghĩ 500 chữ, ngày
mai đưa lại cho tôi!”

Áo trắng lại bồng bềnh lướt đi!

Chỉ có kẻ đáng thương là tôi đây, lá thư chết toi này, mỏng tanh thế

này, kêu tôi viết cảm nghĩ gì chứ, chết tiệt, cô ấy lời quá rồi còn gì !

Câu chuyện giữa tôi và cô gái họ Tiêu kia bắt đầu từ đây, cũng như tôi

chưa từng nghĩ nhóc họ Đàm kia sẽ thật sự yêu Tiểu Quang, cũng không
ngờ tôi gặp lại Tiểu Lang ở buổi họp lớp, để rồi rơi vào bể tình, sau đó,
bách niên giai lão, rồi sau này, vẫn chạy tới kiếm họ Đàm kia tán gẫu, ngay
cạnh bên nhà.

Ồ, đừng nghĩ tôi muốn thế nhé!

Hết cách rồi, cư xá mà cậu ta mua chính là cư xá tốt nhất trong thành

phố, theo như phẩm vị của tôi thì cũng phải chịu thiệt làm hàng xóm với
cậu ta thôi!

Lại nói tiếp nữa, cuộc sống này luôn khiến bạn đầy bất ngờ!

Các cô gái, các cô thấy đúng không060?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.