một vòng qua mọi người, trong đầu chậm rãi hiện ra (mấy năm mao đặc
hiệu chế thành đích lưu kim chữ to: sát mã đặc biệt thiên đoàn).
Trái một người, phải một người, ở giữa là đại gia lớn. Đội hình có thể nói là
vô cùng hoành tráng.
Lúc này, ánh mắt của Cố Giang trên từ trên người Hứa Tư Ý mới thu hồi
lại, sải dài bước chân đi đến quầy thu ngân.
Người đứng bên trái – La Văn Lãng gượng gạo đi tới bên người Cố Giang,
tầm mắt vừa chuyển, nhìn thấy cô đang ngoan ngoãn đứng cách đó không
xa, (yêu thanh), nhướn mày nhìn Cố Giang, " Cô nhóc của cậu còn chưa đi
đâu?"
". . . . . ." anh trai trăng hoa này, phiền anh hơi chút chú ý một chút cách
xưng hô của mình, tôi không phải là"Cô nhóc”OK? Lại là"nhóc con" "cô
nhóc", (sát mã đặc biệt thiên đoàn) các anh thích đặt biệt danh ngớ ngẩn
cho người khác sao. . . . . .
Hứa Tư Ý cạn lời, còn thật thà suy nghĩ lại, cảm thấy được đại khái là tên
của mình lưu lại ấn tượng không đủ sâu cho các thành viên của hội học
sinh, nghĩ vậy cô liền minh bạch, nhìn La Văn Lãng mỉm cười, uyển
chuyển nhắc nhở: "La học trưởng, về sau anh có thể gọi em là Tư Ý ."
"Được!" La Văn Lãng nghe xong nhếch miệng cười, sảng khoái địa đáp
ứng với cô. Ngay sau đó liền quay đầu tiếp tục nhìn Cố Giang, ngón tay cái
giương lên, "Vừa lúc hôm nay là sinh nhật chị họ, tên họ Triệu mời khách
ăn cơm, hay là cậu mang theo (đích tiểu nhuyễn nữu) cùng đi?" Nói xong
lại liếc mắt nhìn Triệu Duẫn Hạo một cái "Được không họ Triệu?"
". . . . . ." Thực xin lỗi, các vị đại ca thân mến, làm sao các anh bảo đi, các
anh vui vẻ là tốt rồi: )
Luôn luôn trong trẻo nhưng lạnh lùng ít nói - Triệu Duẫn Hạo thản nhiên
gật gật đầu, nói: "Đương nhiên hoan nghênh."
Cố Giang tùy tiện dựa vào quầy thu ngân, duỗi tay ra, lại tùy tiện cầm lấy
lon nước lạnh trên quầy thu ngân, sau đó không thèm nhìn mà ném tới
khuôn mặt tiểu bạch kiểm của La Văn Lãng
La Văn Lãng bị dọa nhảy dựng, nhanh chân nhảy lên mới bắt được lon
nước kia , giật mình chưa kịp bình tĩnh, nói: "May mắn tớ phản ứng mau. . .