EM TRONG TIM TÔI - Trang 25

Rất nhanh đến mười giờ, cuộc gặp mặt đã xong, mọi người đều bắt đầu rời
đi. Hứa Tư Ý đi ở sau cùng, lúc sắp bước qua cửa phòng học, Quế Hiểu
Tĩnh gọi cô lại: “Tư Ý!”
Hứa Tư Ý dừng lại, quay đầu cười cười, “Học tỷ, làm sao vậy?”
Quế Hiểu Tĩnh vui vẻ cười: “Nhà trường muốn mở dạ hội đón người mới
đến, em về viết mẫu thư mời nhé, được không?”
What?
Thư mời? Đó là cái gì?
Hứa Tư Ý đen mặt, thể hiện sự nghi vấn.
Quế Hiểu Tĩnh như đã đoán ra cô muốn nói gì, khéo hiểu lòng người mà bổ
sung:“Chưa từng viết cũng không sao cả, chị sẽ đưa cho em thư mời năm
trước để tham khảo.” rồi giọng nói trở nên mềm mỏng hơn, “Vất vả cho em
rồi, cố gắng viết trước thứ hai nha!”
Nghe vậy, Hứa Tư Ý trầm mặc vài giây, cuối cùng vẫn nhận lời: “Viết xong
trực tiếp đưa cho chị phải không ạ?”
“Là Giang ca muốn, em trực tiếp đưa cho anh ấy là được rồi.”
Hứa Tư Ý “…….”
“Giang ca” trong miệng Quế Hiểu Tĩnh, không cần đoán, ngoại trừ người
nổi danh toàn trường - chủ tịch Hội học sinh, Cố Giang, không còn ai khác.
Trở lại phòng ngủ mở máy tính ra, trong hòm thư quả nhiên là mẫu thiệp
mời cho buổi dạ hội của mấy năm gần đây đã nằm gọn trong đó rồi. Hứa
Tư Ý không nói gì, chỉ có thể yên lặng mở văn bản ra, vò đầu bứt tai, đầu
óc khổ sở, cố gắng suy nghĩ, suy nghĩ rồi lại suy nghĩ.
Suy nghĩ suốt ba ngày, rốt cuộc cũng ném ra được một bản thư mời sứt sẹo.
Buổi tối chủ nhật, Hứa Tư Ý đem thư mời đã đánh đến cửa hàng nhỏ ở
trong trường, sau đó im lặng, nghĩ sẵn trong đầu những lời sẽ nói rồi lấy
điện thoại di động ra, hít sâu một hơi, gọi một cuộc điện thoại.
Sau hai tiếng nhạc chờ thì cuộc gọi được kết nối.
Trong ống nghe là tiếng nói lãnh đạm lại có phần mất tập trung: “Alo?”
Hứa Tư Ý sợ run lên. Không thể không thừa nhận, giọng nói của người này
nghe rất được, giọng nói dễ chịu, trầm thấp lại hơi khàn, vô cùng đặc biệt.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.