Trương Địch Phi đặt cốc cafe xuống bàn, " Buổi liên hoan lớp lần trước
chẳng phải cậu nói thích sáng tác sao? Cậu đã viết được những gì rồi?".
"Mình chỉ viết chơi chơi thôi, hồi mới vào cấp ba có tập tành viết vài đoạn
văn...." Cô cười, "Hiện tại cũng chỉ có viết nhật ký."
"Đề tài về gì thế?"
"Về.... mẹ mình". Hứa Tư Ý nói, hàng mi hơi rũ xuống, không có nói thêm
gì nữa.
Trương Địch Phi nhìn cô chăm chú, qua nửa ngày, mới gật đầu, "Mình hiểu
mà, ai cũng có bí mật riêng."
Hứa Tư Ý không nói gì.
Trương Địch Phi tựa đầu vào vách tường, rồi hất cằm về phía cô, "Được
rồi, đừng nghĩ đến những chuyện không vui nữa."
Lúc này, Vương Hinh vốn đang ngủ bỗng tỉnh lại, nằm trên giường mơ hồ
nói: "Này, sao hai người còn chưa ngủ? Buổi chiều còn có tiết đấy."
Trương Địch Phi ho sặc ra một tiếng kinh hãi: "Cái gì cơ?"
Vương Hinh mắt trợn trắng: " Thì môn học tự chọn đấy. Cậu với Tư Ý
chọn Tiếng Anh giao tiếp, mình và Trần Hàm chọn Hướng nghiệp, đều bắt
đầu học vào tuần thứ ba. Cậu không biết cách tải thời khóa biểu xuống à?"
Trương Địch Phi "hừ" một tiếng, nhíu mày bực bội: "Vấn đề là buổi chiều
mình còn có việc rất quan trọng, không thể không đi được."
Vương Hinh nằm trong chăn trở mình, lười biếng: "Nghe nói là giáo viên
ngoại quốc này tốt lắm, Tiếng Anh giao tiếp rất ít khi điểm danh, đều là
làm cho có lệ để đối phó cấp trên."
"Hay là vậy đi," Hứa Tư Ý gật đầu, " đến lúc đó mình điểm danh giúp cậu."
Buổi chiều trên sân trường, gió nhẹ phất phơ dưới ánh mặt trời trong xanh.
1 giờ 50 phút, khi chuông báo vào lớp chuẩn bị reo lên, sinh viên chủ yếu
từ ký túc xá đi ra, có vài người là từ thư viện, nháo nhào cả lên như thủy
triều đang trào ra, đổ về phía các tòa giảng đường, khắp nơi huyên náo.
Tiếng Anh giao tiếp nằm trong nhóm môn học tự chọn, không phân biệt
chuyên ngành hay khóa học, sinh viên chưa tốt nghiệp đều có thể học, hơn
nữa, đích thân giảng viên nước ngoài lên lớp nên không khí lớp học khá tự