ÉN LIỆNG TRUÔNG MÂY - TẬP 1 - Trang 163

Quảng. Bạch Mai vừa nhìn thấy chàng trai nọ thì giật mình vội níu tay áo
Ngô Mãnh đứng lại rồi hối hả kéo anh ta đi ngược về phía cổng huyện
đường. Ngô Mãnh lấy lạ hỏi:

- Trần huynh không lấy ngựa để đi sao?

Bạch Mai mặt hơi ửng đỏ đáp:

- Đi, tôi tìm con ngựa khác. Con ngựa này không đủ sức đi đường xa.

Chợt có tiếng cười của chàng trai áo lam vang lên:

- Con ngựa này không đủ sức đi đường xa! Ha ha... Nó không đủ sức

đi đường xa hay là vì nó không phải của ngươi?

Nói rồi, Hồng Liệt bật ngồi dậy phóng người xuống đất chạy nhanh

đến chặn ngang trước mặt hai người:

- Sao? Ngươi trả lời đi chứ?

Trần Bạch Mai mặt đỏ bừng vì thẹn, chàng gắt giọng:

- Ừ, thì ta ăn cắp đó! Giờ trả lại cho ngươi là huề chứ gì?

Hồng Liệt cười lớn:

- Ngươi nói dễ nghe quá há? Ăn cắp bị bắt quả tang rồi nói trả lại là

huề. Ta từ bé đến lớn chưa từng nghe ai lý sự kiểu này cả. Ngươi học ở đâu
vậy?

Ngô Mãnh nghe hai người đối đáp thì ngạc nhiên vô cùng. Chàng đưa

mắt hết nhìn Bạch Mai lại nhìn Hồng Liệt. Bạch Mai thấy Ngô Mãnh nhìn
mình lại càng thẹn hơn, mặt chàng đỏ gay trông đẹp chẳng khác gì thiếu
nữ. Thẹn quá hóa giận, Bạch Mai đâm liều:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.