ÉN LIỆNG TRUÔNG MÂY - TẬP 1 - Trang 235

còn giết hại nhiều người vô tội, nhưng ta niệm đức hiếu sinh tha cho ngươi
một mạng.

Nói đến đây tay chàng nhẹ nhàng phất vào huyệt phân kinh của hắn,

đẩy theo một luồng nhu lực. Gã công tử thấy toàn thân như có một luồng
hơi nóng từ đan điền tỏa lên ngực rồi tản mác ra khắp châu thân, cả người
rũ rượi không còn một chút khí lực nào. Văn Hiến nhìn hắn nói:

- Ta phế võ công của ngươi để từ nay ngươi không còn có thể giết

người vô tội nữa, và nhờ vậy mà ngươi sẽ sống lâu hơn.

Nói xong, chàng quay lưng bước về chỗ ngồi. Thân hình gã công tử

run lên bần bật, hắn hét to một tiếng như thú dữ bị thương sắp chết, mắt
trợn trừng đến rách cả mí, máu chảy thành dòng xuống hai má, cả người
hắn từ từ sụm xuống. Tên vệ sĩ đứng gần đó vội chạy lại đỡ hắn rồi dìu lại
gần chiếc bàn của nàng bạch y công chúa. Ba tên vệ sĩ đứng sau lưng nàng
đồng loạt rút kiếm định xông ra tấn công Văn Hiến. Bỗng nàng công chúa
đưa bàn tay như ngọc ra và quát nhỏ:

- Đũa!

Ba tên cận vệ vội chạy đến các bàn khác vơ lấy các hộc đũa mang lại

cung kính để trước mặt nàng rồi lui ra. Trong khi đó mọi người lại nghe
nàng quát lên lần nữa, giọng lạnh băng hướng về phía Văn Hiến đang trở
gót về bàn của mình:

- Quay lại!

Văn Hiến nghe tiếng quát liền dừng bước, từ từ quay lại. Bạch y công

chúa nét mặt vẫn lạnh như tiền, chỉ thấy tay phải của nàng vung ra, hai
chiếc đũa lao vút về phía Văn Hiến rồi chia ra một trên một dưới nhắm
thẳng vào mặt và bụng của chàng. Thủ pháp của nàng tuy rất nhẹ nhàng
nhưng hai chiếc đũa khi lao đi lại nhanh như hai mũi tên bắn, tạo ra thanh
âm gió rít nghe đến lạnh người. Khoảng cách giữa hai người tuy khá xa

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.