ÉN LIỆNG TRUÔNG MÂY - TẬP 1 - Trang 303

Ông nói xong rung rung xâu tiền đồng khá lớn đang nắm trong tay rồi

đưa nó sang cho Văn Hiến cầm và hỏi:

- Cậu có cảm giác thế nào khi chỉ có hai bàn tay không và khi có một

xâu tiền vàng trong tay? Cứ coi như nó là sở hữu của cậu đi.

- Trong hoàn cảnh hiện giờ xâu tiền này trở thành vô dụng chú ạ.

- Nếu cậu đang ở giữa chốn phồn hoa đô hội thì sao?

- Tất nhiên cảm giác khi có xâu tiền trong tay sẽ sung sướng và thú vị

hơn.

- Vậy đó. Trong một trăm người thì hết chín mươi chín người có cùng

cảm giác như cậu vừa nói. Cho nên tôi mới nói buông bỏ việc đời là việc
rất khó. Đồng tiền tự nó là một vật vô tri nhưng từ khi con người gán cho
nó một giá trị trao đổi thì con người bỗng trở thành nô lệ của nó, suốt đời
cứ phải bỏ công sức giành giật kiếm tìm rồi nâng niu, trân quí nó còn hơn
cả tính mạng của mình.

Hai người đang nói chuyện thì chợt nghe một tiếng “bắn” từ trên núi

gần hang động vang tới. Tức thì, hàng loạt mũi tên từ trên cao bắn xuống
như mưa rào, nhắm vào đám thủy thủ đang loay hoay sửa thuyền, hết loạt
tên này lại liên tiếp đến loạt tên khác. Vì bất ngờ nên hơn nửa số thủy thủ
đang làm việc trên hai chiếc thuyền của Hữu Dụng bị trúng tên kêu la inh
ỏi. Số còn lại nhanh chân nhảy xuống lòng tàu hay bãi cát để núp vào phía
bên kia con tàu, trong đó có Hồng Liệt. Chiếc thuyền của bọn Âu Dương
Long ở xa hơn nên số người bị trúng tên ít hơn. Phần Văn Hiến khi nghe
tiếng hô, chàng lập tức xô Hữu Dụng, cả hai nằm xuống núp sát vào be
thuyền. Họ hết sức ngạc nhiên vì biến cố đột ngột này. Hữu Dụng đoán ra
sự tình, nói lớn:

- Anh em cẩn thận! Chúng ta lọt vào ổ phục kích của bọn cướp Chiêm

Thành rồi! Anh em nào ở dưới hầm tàu, tìm cách đưa số vũ khí ở dưới đó

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.